Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau là thứ hai đầu tuần, Vì để tránh phóng viên mà hôm nay Bạch Lăng Diệp đã phải nhờ Cố Thành tìm giúp mình một chiếc xe không mấy bắt mắt để lái đi làm, mặc dù chiếc xe hiện giờ của cô cũng không hề nổi bật nhưng mà nó đã bị phóng viên nhận ra rồi nên tạm thời cô không thể lái nó đi làm được.
Đúng như cô dự đoán, bên ngoài bệnh viện vẫn có rất nhiều phóng viên, nhưng mà cũng không quá hai ngày nữa, bọn họ chắc chắn sẽ rút hết.
Bạch Lăng Diệp thoải mái tự tin lái chiếc land rover mà Cố Thành đã chuẩn bị cho cô đi vào bệnh viện mà không bị một phóng viên nào phát hiện.
Khi cô đến phòng làm việc, Lăng Hạo Thiên còn kinh ngạc nhìn cô: "Lăng Diệp! Sao cô vào được đây?" nói xong anh ta còn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, "Không phải bên ngoài có rất nhiều phóng viên sao?"
Bạch Lăng Diệp nở một nụ cười: "Đối với tôi, một đám phóng viên như vậy, chỉ là chuyện nhỏ!"
"Ôi bà cô của tôi ơi, cô nói đây là chuyện nhỏ ư? Cô có biết là bây giờ cô còn hot hơn cả mấy ngôi sao nữ ngoài kia rồi không? Vì chuyện này mà bây giờ người ra vào bệnh viện của chúng ta cũng tăng lên rất nhiều, ai biết được là có phóng viên trà trộn vào hay không cơ chứ?"
"Vậy sao?" Bạch Lăng Diệp thản nhiên hỏi, "Hay là tôi chuyển nghề sang làm ngôi sao luôn nhỉ?"
"Cái gì?" Lăng Hạo Thiên thốt lên, "Chị dâu nhỏ à, cô đừng làm tôi sợ nữa có được không? Cô thấy mọi chuyện bây giờ vẫn chưa đủ thị phi hay sao?"
"Ha ha!" Bạch Lăng Diệp cười một tiếng, "Tôi biết vậy nên tôi chỉ đùa chút thôi! Anh yên tâm đi, tôi đảm bảo với anh, sau hai ngày nữa, tất cả phóng viên đều sẽ rút hết khỏi bệnh viện của chúng ta!"
"Thật sao?"
"Anh đã gọi tôi một tiếng chị dâu mà còn không tin tưởng vào tôi sao?"
"Tôi đương nhiên là tin cô rồi! Không có việc gì nữa thì cô mau làm việc đi, tôi về phòng làm việc đây!"
Hết giờ, Bạch Lăng Diệp theo thói quen tan làm liền trở về nhà, chỉ là khi vừa bước vào phòng, cô liền trợn tròn mắt kinh ngạc khi thấy bên trong phòng không còn đồ của cô nữa, mà thay vào đó là một số đồ dùng của dì Trần.
Bạch Lăng Diệp vội vã gọi điện thoại cho Hạ Mộng Di, "Mẹ, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao phòng của con?"
"Không phải hôm qua chúng ta đã bàn bạc rồi sao? Hôm nay con sẽ chuyển sang nhà Trạch Dương sống, còn dì Trần sẽ chuyển sang nhà chúng ta!" Đầu bên kia Hạ Mộng Di bình tĩnh trả lời như đã dự liệu trước cuộc điện thoại này của cô.
"Nhưng mà, đồ của con..."
"Ừ, vì mẹ lo con bận rộn không có thời gian chuyển đồ, nên sáng nay mẹ cùng dì Trần đã giúp con chuyển đồ sang đó rồi!"
"Con..."
Bạch Lăng Diệp còn chưa nói xong thì Hạ Mộng Di lại tiếp tục nói tiếp: "À phải rồi, lát nữa Trạch Dương về thì con và nó, hai đứa ăn tối đi nhé, hôm nay mẹ và dì Trần đi ra ngoài nên sẽ ăn tối ở ngoài luôn, còn tiểu Hiên thằng bé nói qua thư viện chắc sẽ về muộn! Cứ vậy nhé, mẹ cúp máy trước đây!"
Nói xong Hạ Mộng Di liền cúp điện thoại.
Bạch Lăng Diệp ngơ ngác nhìn cuộc gọi đã kết thúc, cho nên cô là bị mẹ mình đuổi ra khỏi nhà sao? Không, nói chính xác hơn là cô đã bị mẹ ruột của mình bán đi rồi! Ngay cả một chút níu kéo cũng không có lấy nữa.
Bạch Lăng Diệp thở dài, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Hàn trạch Dương: [Anh tan làm chưa?]
[Anh vừa tan làm, đang trên đường trở về!]
[Vậy... Tối nay anh muốn ăn gì để em nấu?]
Sau khi nhắn xong câu này, Bạch Lăng Diệp mới chợt cảm thấy không đúng, sao câu vừa rồi của cô giống như là một bà vợ đang hỏi chồng mình vậy chứ?
Bên kia, sau khi xem tin nhắn, Hàn Trạch Dương cũng sững sờ vài giây sau đó khoé miệng anh khẽ cong lên, bàn tay nhanh chóng trả lời tin nhắn.
Mà Bạch Lăng Diệp vừa rồi có hơi hối hận, đang định thu hồi tin nhắn thì lại lập tức thấy được tin nhắn trả lời của Hàn Trạch Dương: [Anh muốn ăn há cảo do em làm!]
"..." Bạch Lăng Diệp thật sự không biết nên nói gì nữa, sau cùng cô thở dài gửi một tin nhắn: [Được!] cho Hàn Trạch Dương sau đó đứng lên đi vào bếp.
Bột lần trước làm há cảo vẫn còn nên cô không phải mua nữa, trong tủ lạnh vẫn còn một ít thịt và vài nguyên liệu, cho nên Bạch Lăng Diệp bắt tay luôn vào việc làm há cảo.
Khi Hàn Trạch Dương về nhà, vừa mở cửa tủ định lấy quần áo ra thay thì đột nhiên phát hiện trong tủ quần áo của mình lại xuất hiện mấy bộ đồ nữ, hơn nữa nhìn chúng có chút quen mắt, đây chẳng phải là quần áo của Lăng Diệp sao? Tại sao lại xuất hiện trong tủ đồ của anh? Không cần nghĩ cũng biết, đây chắc chắn là trò của mẹ anh.
Anh đi ra ngoài mở cửa phòng ngủ của mẹ anh, quả nhiên, trong phòng trống không, không có một đồ vật.
Hàn Trạch Dương thở dài, quay trở lại phòng ngủ, lấy một bộ đồ ở nhà ra thay sau đó đi sang nhà Bạch Lăng Diệp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.