Bạch Lăng Diệp quay đầu nhìn theo hướng giọng nói, là Hạ An An. Cô nhíu mày nhìn Hạ An An đang thong thả bước về phía cô. "Bạch Lăng Diệp, chị tới đây làm gì? Nơi này không hoan nghênh chị!" Bạch Lăng Diệp lạnh lùng nhìn cô ta khẽ nhếch miệng: "Nơi này không hoan nghênh tôi chẳng lẽ lại hoan nghênh cô chắc?" "Đương nhiên!" Hạ An An cười đắc ý, "Chắc chị không biết nhỉ, tôi vừa mới được nhận vào làm việc ở đây! Chắc chị ngạc nhiên lắm đúng không?" Bạch Lăng Diệp nhíu mày, cô ta làm việc ở đây? Chậc chậc, chắc hẳn là lại nhờ vào quan hệ, học lực của cô ta, cô là người biết rõ nhất. Mặc dù bọn họ là chị em họ nhưng chỉ cách nhau có hai tuổi, năm đó còn học cùng một trường cấp ba. Bạch Lăng Diệp khẽ cười: "Ồ, vậy chúc mừng em họ đã tìm được việc làm nha!" Hạ An An tưởng rằng Bạch Lăng Diệp đang ghen tị với mình nên càng đắc ý, "Vậy chị còn không mau rời khỏi đây, đây là nơi nào? Là tập đoàn Hàn thị! Không phải chỗ để loại như chị có thể tùy tiện đặt chân đến!" Bạch Lăng Diệp còn đang định nói thêm, thấy vậy nữ nhân viên tiếp tân vội vã ngăn hai người lại, dù sao đây cũng là đại sảnh của công ty, không thể để hai người họ tiếp tục ầm ĩ được. Đúng lúc cô ấy nhìn thấy Lục Hạo đang từ trong thang máy đi ra ngoài liền lên tiếng gọi: "Trợ lý Lục! Trợ lý Lục!" Lục Hạo nghe thấy có người gọi tên mình liền quay qua liền thấy Bạch Lăng Diệp, anh liền vội vã đi tới phía đó. Mà Bạch Lăng Diệp và Vương Giai Kỳ còn đang đấu khẩu khi nghe tới nữ nhân viên gọi cũng liền ngừng lại quay qua nhìn. Lục Hạo đi tới trước mặt Bạch Lăng Diệp nhìn cô hỏi: "Bạch tiểu thư cô tới đây làm gì?" Sau đó anh nhìn xuống hộp đồ trên tay cô anh liền hiểu ý mỉm cười nói: "Tôi biết rồi, để tôi đưa cô lên!" Cả quá trình anh đều không để ý đến người đang đứng cạnh Bạch Lăng Diệp là Hạ An An. Đến khi hai người chuẩn bị rời đi, Hạ An An mới hét lên: "Khoan đã!" sau đó cô ta chạy tới trước mặt Lục Hạo nói: "Trợ lý Lục, Anh đừng để vẻ bề ngoài của chị ta đánh lừa, chị ta chỉ là một kẻ nghèo kiết xác vô dụng mà thôi!" Nghèo kiết xác? Vô dụng? Bạch Lăng Diệp trong lòng thầm cười lạnh. Số tiền bây giờ cô có trong tay có khi còn nhiều hơn cả Hạ gia của cô ta nữa ấy chứ. "Cô là ai vậy?" Lục Hạo lạnh lùng hỏi. "Tôi.... Tôi là Hạ An An, là nhân viên mới tới của bộ phận thị trường!" Hạ An An ngại ngùng đáp, cuối cùng thì cô ta đã thành công thu hút được sự chú ý của Lục Hạo rồi, trong tập đoàn này ai mà chẳng biết Lục Hạo chính là cánh tay đắc lực bên cạnh Hàn Trạch Dương. Chỉ cần bám được vào Lục Hạo thì cô ta không tin không thể quyến rũ được Hàn Trạch Dương. Lục Hạo cười lạnh, "Ha, từ khi nào mà chuyện của tôi lại đến phiên một nhân viên nhỏ bé như cô quan tâm chứ?" Hạ An An tròn mắt kinh ngạc, không phải lúc này anh nên đuổi Bạch Lăng Diệp ra khỏi nơi này sau đó cảm ơn cô sao? Tại sao lại như vậy? Đúng lúc này, vị quản lý của bộ phận thị trường đi tới, ông ta cúi đầu trước Lục Hạo nói: "Thư ký Lục, xin lỗi, cô ấy là nhân viên mới tới của bộ phận chúng tôi vẫn chưa hiểu quy tắc, mong anh bỏ qua cho!" Lục Hạo lạnh lùng nhìn ông ta: "Được, lần này nể mặt ông nên tha cho cô ta, lần sau đừng để tôi thấy những việc như thế này một lần nữa!" "Vâng, tôi biết rồi, Thư ký Lục yên tâm, về tôi nhất định sẽ dạy bảo lại quy củ cho cô ấy!" Nói xong ông ta liền cúi người. Lục Hạo không nói gì nữa mà dẫn Bạch Lăng Diệp vào thang máy. ...****************... Phòng làm việc của bộ phận thị trường tập đoàn Hàn thị. Từ Cẩn Minh sắc mặt không tốt bước vào trong phòng làm việc, theo sau ông ta là Hạ An An. "Cậu, vừa rồi cảm ơn cậu đã giúp con!" "Con còn nói nữa? Nếu hôm nay ta mà không ra mặt giúp con thì con đã bị đuổi việc rồi đó, biết không hả?" Hạ An An cắn môi cúi thấp đầu không nói gì. "Con biết không, vì để cho con vào đây làm ta đã phải tốn biết bao nhiêu công sức, còn con thì sao, chọc ai không chọc lại chọc đúng tên Lục Hạo đó, con có biết cả cái công ty này, lời nói của cậu ta là dưới một người trên vạn người không hả?" Không sai, ông ta chính là cậu của Hạ An An, em trai của Từ Minh Diễm, cũng chính là người đã giúp cho Hạ An An có được chức vụ trong tập đoàn. Hạ An An cắn môi ăn năn nói: "Cậu, con xin lỗi mà, cậu uống chút nước cho hạ hỏa!" nói rồi cô ta rót một cốc nước đưa tới trước mặt Từ Cẩn Minh. Từ Cẩn Minh thở dài cầm ly nước uống một ngụm rồi phất tay, "Thôi, con trở về làm việc đi!" "Vâng!" Hạ An An nhẹ thở ra đáp một tiếng sau đó lui ra ngoài, dù sao ở đây cậu cũng là chỗ dựa duy nhất của cô ta.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]