Mỗi người đều đang suy nghĩ đến chuyện của chính mình khiến không khí trong xe có chút tĩnh lặng, Hàn Trạch Dương đành lên tiếng để lấy lại bầu không khí: "Vi Vi, Sao em biết anh tới đây mà tới tìm vậy?"
Nghe anh hỏi câu này, Lục Hạo đang lái xe phía trước cũng dỏng tai lên nghe, anh rất muốn biết câu trả lời, anh muốn biết cô đến tìm Hàn Trạch Dương là vì anh hay chỉ đơn giản là muốn gặp cậu ấy.
Hàn Lạc Vi vừa nghe không do dự liền trả lời: "Anh đó, sang đây công tác mà không thèm nói với em, cũng không tới thăm em luôn, nếu không phải hôm nay lúc ra ngoài với bạn em nhìn thấy anh đi vào khách sạn, sau đó theo tới tìm anh thì có phải anh sẽ quên luôn người em gái này không?"
Nghe cô oán trách mình, Hàn Trạch Dương đành phải lên tiếng an ủi: "Được rồi, là anh không tốt, cũng tại công việc bên này của anh quá bận rộn, không dành được thời gian tới thăm em, là lỗi của anh!"
"Hừ, anh tưởng chỉ xin lỗi là xong sao?" Hàn Lạc Vi tỏ vẻ giận dỗi quay ra ngoài cửa sổ.
Hàn Trạch Dương phải lên tiếng dỗ dành: "Vậy em muốn anh đền bù như thế nào?"
Nghe được câu này Hàn Lạc Vi liền vui vẻ quay lại mỉm cười nói: "Là anh nói đó nha, tháng sau em về nước, anh phải dẫn em đi ăn một bữa thật ngon được không?"
"Tháng sau em về nước?" Hàn Trạch Dương ngạc nhiên hỏi.
Ngay cả Lục Hạo đang lái xe ở phía trước cũng cảm thấy kinh ngạc không kém.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bi-an/1646771/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.