Chương 102
Cô nắm tay anh.
– Em hiểu. Nếu là em, em cũng sẽ rất hận người đã làm hại người thân của mình.
Cảm ơn anh vì đã không làm như vậy.
– Lúc đầu anh cũng đã tiếp cận em nhằm trả thù. Nhưng thật sự anh đã không thể ra tay. Càng tiếp cận với em, với gia đình em. Anh nhận thấy ba mẹ em là một người tốt anh không muốn họ bị liên lụy vì chuyện này. Nên lúc đầu khiến công ty ba em bị như vậy nhưng sau đó anh đã dừng lại.
– Chẳng lẽ chỉ vì ba mẹ em thôi sao.
Cô nheo mắt hỏi anh.
Cảnh Hàn cười, ngẩng đầu nhìn trần nhà nói.
– À thì cũng là không nỡ một ai đó.
– Ai, là ai vậy, chỉ không nỡ thôi sao
Cô hí hửng tưởng anh mắc lừa mình, để mình ăn miếng trả miếng
– Thì là …… thì là.. anh không nói đâu.
Anh giả vờ nằm xuống giường đi ngủ.
Cô bĩu môi, xịu mặt
– Không nói thì thôi em cũng không muốn biết.
Cô bước qua nằm xuống nứa giường bên cạnh, quay lưng không thèm nói với anh.
Anh quay lại ôm cô
– Giận rồi sao.
– Có gì phải giận, em mới không thèm giận.
Cô bĩu môi nói.
– Anh là không nỡ với một cô gái ngốc nghếch, đêm tân hôn nằm khóc nhớ người yêu cũ cả đêm, đi làm thì ngốc đến nỗi không có anh giúp thì gây hoạ.
– Em không có ngốc, nếu anh thấy em ngốc thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-be-nho-dung-nghi-thoat-khoi-anh/3315347/chuong-101.html