Đồng phu nhân lắc đầu bất lực. Tuyết Vũ lao người ra khỏi nhà. Ngồi trên chiếc taxi, cả người cô run run, nước mắt chảy ra không thể kiểm soát. Cô không muốn nghĩ gì lúc này, đầu cô đau chết đi được. Ánh mắt cô vô hồn nhìn cảnh vật trước mặt, nếu đi chậm hơn một chút, thời gian nghe anh nói dài hơn một chút, có phải cô sẽ đỡ đau đớn hơn không? Sự thật quá tàn khốc khiến cô không thể tin nỗi. Nếu anh thừa nhận… Nếu như anh nói tất cả đều đúng… Tuyết Vũ không dám nghĩ tiếp.
Đến dưới khu chung cư nhà Bạch Băng, tay cô run rẩy bấm số điện thoại của anh.
Thiên Đức vội vàng đi xuống, anh không ngờ là Tuyết Vũ lại biết anh ở đây, hỏi người hộ lý mới biết lúc trưa cô có đến. Thiên Đức không khỏi lo lắng, anh sợ cô hiểu nhầm, lại suy nghĩ bậy bạ. Thấy đôi mắt đỏ hoe của Tuyết Vũ, anh vội chạy đến phía cô. Chưa kịp giải thích điều gì, cô đã giơ tay đánh anh một bạt tai. Thiên Đức sững người, anh tưởng cô đang giận nên vội nói:
- Nghe anh nói đã, Bạch Băng cô ấy…
Chưa kịp để anh nói hết, Tuyết Vũ đã cắt ngang:
- Không liên quan đến việc đó, em muốn hỏi anh, lý do tại sao ban đầu anh muốn lấy em?
Thiên Đức lặng người, anh mơ hồ thấy được Tuyết Vũ đã nhận ra được điều gì đó. Tuyết Vũ đưa đôi mắt đầy nước nhìn anh. Thiên Đức nhìn cô mà đau lòng, anh phải trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-be-nho-cua-tong-giam-doc/831729/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.