Sau khi ăn cơm tối, Duy Y cùng Bạch Trạch Vũ hẹn gặp nhau ở khu vườn nhỏ trong khu chung cư.
Mới đầu Duy Y không biết phải làm sao để từ chối cuộc hẹn này, hai năm nay, cô thật sự không dám đến gần con trai hoặc là con trai đến gần cô đều làm cho cô tim gan run sợ.
Nhưng lại nghĩ bọn họ đang trong khu vườn nhỏ không ra bên ngoài, tính đi tính lại chỉ có những ông bà già ở trong khu chung cư nhìn thấy cũng là bình thường, hơn nữa bình thường Kiều Ngự Diễm sẽ không xuất hiện vào lúc này.
Phần lớn là Kiều Ngự Diễm đến trường đón cô, thời gian ba mời về nhà đồng ý cũng rất ít.
Trong lòng Duy Y mong là gặp may đi đến gặp Bạch Trạch Vũ.
Trước kia khi còn bé, bọn họ hay ngồi trong khu vườn nhỏ, chỗ này có các ông bà già hay đi bộ nói chuyện phiếm, có trẻ con chạy đùa, còn có đứa trẻ đứng đó khóc gọi mẹ.
Cảnh tượng thân thiết như vậy thật làm cho bọn họ nhớ lại lúc bé, khi còn bé Bạch Trạch Vũ rất hay trêu chọc Duy Y, Duy Y cũng không ít lần chạy về nhà mách mẹ, cuối cùng thấy tố cáo không được lại chạy đến mách ba mạ Bạch Trạch Vũ…….
Làm cho người lớn hai nhà không biết nên khóc hay cười, khi đó Bạch Trạch Vũ lớn hơn Duy Y bốn tuổi, càng lớn lên Bạch Trạch Vũ càng chăm sóc Duy Y không hề để cho người khác trêu chọc cô nữa.
Nhưng bây giờ mọi người đều đã trưởng thành, Duy Y sắp mười tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-be-nho-cua-tong-giam-doc-bang-hoa/14857/chuong-44.html