“Duy Y, bạn làm sao vậy, sao lại ngồi khóc như vậy?”
Sau giờ học Kiều Y cùng Ngô Soái liền tới phòng y tế, bởi vì lúc tới giờ học thể dục Duy Y nói thân thể không được khỏe, liền tự mình tới phòng y tế. Hai người vừa tới liền thấy Duy Y ôm đầu gối khóc vô cùng thê thảm.
“Không có…….Không có!” Duy Y vừa ngẩng đầu thấy Kiều Y cùng Ngô Soái vội vàng lau khô nước mắt “Mới vừa đụng phải cột giường đầu gối đau quá!”
“Tại sao lại không cẩn thận như vậy! Thật là.” Ngô Soái chạy nhanh qua đỡ cô dậy, vừa muốn vươn tay lại bị Duy Y đẩy ra.
“Đã hết đau, tự mình có thể đứng lên được.” Duy Y nhớ ra điều gì vội vàng đứng dậy theo bản năng giữ khoảng cách với Ngô Soái.
Kiều Y cùng Ngô Soái liếc nhìn nhau vẻ mặt nghi ngờ.
Bọn họ thật ra nhận ra Duy Y không bình thường rồi, tối hôm qua con tốt nhưng hôm nay cả ngày đều mất hồn, bọn họ thật lo lắng.
Vậy bạn đã đỡ hơn chút nào chưa, nếu không thì xin về nhà nghỉ ngơi đi? Kiều Y hỏi.
“Mình không sao, đi học thôi!” Duy Y tránh ánh mắt của Kiều Y, thấy Kiều Y luôn làm cô nhớ tới hắn.
Duy Y vừa nói vừa đi về phía phòng học.
Bên kia Kiều Ngự Diễm hẹn ba mẹ Duy Y cùng ba mẹ mình đi ăn cơm tối, mục đích là làm ối quan hệ của hai nhà tốt đẹp hơn, bởi vì lý do hợp tác lâu dài, hơn nữa Kiều Y với Duy Y lại là bạn thân.
Kiều Ngự Diễm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-be-nho-cua-tong-giam-doc-bang-hoa/14853/chuong-40.html