Phó Tâm Di lại đợi thêm một tuần nữa, lần này cô không phải chờ Cố Viễn Thần mà là chờ Phó Giang Hà.
Phó Tâm Di nhìn Phó Giang Hà đi tới bia mộ của mình, ông ấy nhìn chằm chằm tấm ảnh trên bia mộ hồi lâu, sau đó hai mắt dần dần đỏ lên.
Một lúc lâu sau, Phó Giang Hà trầm giọng nói: “Ba biết quan hệ của con và Niệm Niệm luôn mâu thuẫn, nhưng ba luôn cảm thấy hai người là chị em ruột thịt, một số tranh chấp không đáng kể không đáng bị đưa ra trước. Chỉ là ba chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày con sẽ chết trong tay Niệm Niệm.”
Nghe được lời của Phó Giang Hà, Phó Tâm Di đang khoanh chân dưới đất lập tức đứng dậy, nhìn về phía Phó Giang Hà, không khỏi hưng phấn trong lòng.
Nhưng rất nhanh Phó Tâm Di lại bình tĩnh lại, nàng cau mày nhìn Phó Giang Hà, nhưng lại không xác định được lúc này Phó Giang Hà đang nghĩ gì.
Cô biết Phó Giang Hà luôn mong muốn có một đứa con trai, nhưng ông ấy chưa bao giờ có thể làm được, cho đến nay ông ấy chỉ có hai cô con gái là cô và Phó Niệm Niệm.
Cô đã chết, Phó Giang Hà chỉ còn lại một cô con gái duy nhất là Phó Niệm Niệm.
Cho nên, ông ta sẽ để cho Phó Niệm Niệm vào ngục sao? Phó Tâm Di trong lòng cũng không xác định.
Dù sao Phó Giang Hà Hà cũng chỉ có Phó Niệm Niệm là con gái.
Bất quá Phó Giang Hà tựa hồ có thể đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-be-nho-cua-co-vien-than/3321873/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.