Chương trước
Chương sau
Rất nhiều người trong thành biết chuyện nhà của thư sinh bị thiêu chết, mấy hộ dân sống gần nhà thư sinh lúc này đều đến làm chứng.

Họ nói vào đêm hỏa hoạn, nhìn thấy nha dịch lén đến gần nhà thư sinh.

Nha dịch đó vẫn đang làm việc ở huyện nha.

Lạc Thanh Hàn lệnh người giải nha dịch đó lên công đường.

Nha dịch đó thấy Huyện lệnh đã bị bắt, bản thân chỉ là tiểu tốt làm sao chống đỡ được? Còn không cần dùng hình đã khai hết mọi chuyện.

Gã thừa nhận mình phóng hỏa thiêu c.h.ế.t cả nhà thư sinh.

“Thái tử Điện hạ, Dương huyện lệnh bảo tiểu nhân làm như vậy, tiểu nhân chỉ là một nha dịch nho nhỏ, là ông ta ép tiểu nhân phóng hỏa g.i.ế.c người. Ông ta nói chỉ khi thư sinh kia chết, mới tránh được phiền phức sau này, tiểu nhân cũng chỉ bị ép thôi, thật sự tiểu nhân không muốn g.i.ế.c người, xin Thái tử Điện hạ tha mạng!”

Lạc Thanh Hàn làm lơ lời cầu xin của gã, lạnh lùng nói “Giải xuống, đánh chết.”

Thị vệ lập tức bước tới, bịt miệng nha dịch, thô bạo kéo ra ngoài.

Dân chúng xem náo nhiệt ngoài cửa huyện nha thấy một nha dịch bị lôi ra ngoài, sau đó bị đ.è xuống đất, cây gậy giáng mạnh vào người.

Thị vệ ra tay là Ngọc Lân quân, xuống tay tàn nhẫn, đánh mấy chục cái, nha dịch đó tắt thở.

Dân chúng xem ngây cả người.



Mới vụ án đầu tiên, đã đánh c.h.ế.t một nha dịch, vị Thái tử Điện hạ hành động cũng quá quyết liệt rồi chăng?

Nhớ tới dáng vẻ uy phong của đám nha dịch này trước mặt dân chúng, nay nhìn bộ dạng thê thảm của đám nha dịch này nằm trên vũng máu, dân chúng rốt cuộc đã tin lời Thái tử nói.

Thái tử Điện hạ minh oan cho dân chúng là sự thật!

Những người còn đứng ngoài không còn do dự nữa, vụ án thư sinh vừa kết thúc, một người đàn ông sốt ruột xông vào.

“Thảo dân cũng muốn cáo trạng Dương huyện lệnh, ông ta cấu kết với cường hào, chiếm đoạt một trăm mẫu ruộng của nhà thảo dân, bức nhà thảo dân từ lương dân trở thành tá điền!”

…..

Ngày càng nhiều người cáo trạng, cổ tay của Thiếu phó và Thiếu bảo phụ trách ghi chép càng thêm đau nhức.

Họ không ngờ một huyện lệnh nhỏ bé lại có thể phạm nhiều tội ác như vậy.

Lớn có phóng hỏa g.i.ế.c người, nhỏ có ép mua ép bán.

 

Vị Dương huyện lệnh này đúng là chuyện xấu gì cũng dám làm!

Họ mất hết ba ngày để hoàn thành việc xét xử tất cả các vụ án.



Cùng lúc xử tội, Dương Khai Quang bị tuyên án xử tử.

Huyện thừa, Chủ bộ, Kim điển sử cũng chạy không thoát, tội danh của bọn chúng không kém gì Dương Khai Quang, cũng bị xử tử.

Còn về đám bổ khoái nha dịch tiếp tay cho giặc cũng nhận hình phạt xứng đáng.

Thiên Sơn cư sĩ phạm tội lừa đảo, bị xăm mặt và đày làm nô lệ.

Đám cường hào địa phương cũng bị tóm gọn.

Trước kia ỷ vào gia thế phú quý, cấu kết quan viên, hoành hành ngang ngược, giờ chuyện bại lộ, Thái tử Điện hạ cũng muốn xử gọn đám người này.

Nên g.i.ế.c thì giết, nên đánh thì đánh, nên đày thì đày, nên tịch thu gia sản cũng đã tịch thu, đám người này không ai thoát được.

Trước khi xử tử, Dương Khai Quang, Huyện thừa, Chủ bộ và Kim điển sử bị gông lại, nhốt trong xe tù và diễu hành thị chúng.

Ngày hôm nay có lẽ là ngày vui nhất của dân chúng huyện Cam Cốc trong những năm gần qua.

Ai nấy vui vẻ ùa ra khỏi nhà, tụ tập hai bên đường, như đang mừng năm mới.

Khi xe tù đi ngang, có người nhổ nước bọt, có người ném đá, tiếng chửi rủa bay đầy trời.

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.