" Bản thân mình cũng có ngày mạt hạng như thế này sao? "
Cô khóc rồi thiếp đi lúc nào cũng chẳng biết.
[......]
Buổi sáng Lâm Đình thức dậy, anh thấy cô nằm trên giường cũng không còn thấy chán ghét như lần đầu thấy cô.
" Từ hôm nay em chuyển sang phòng tôi ở luôn đi. "
Anh lạnh nhạt buông lời rồi rời giường. Anh biết cô nghe thấy lời anh nói bởi vì lúc anh thức dậy thấy bả vai cô run run. Mặc dù cô đã nhắm mắt giả vờ như không nghe thấy. Thấy bả vai cô run run, anh bỗng thấy không đành lòng nhưng rồi vẫn nói ra mấy lời đó.
[......]
" Cô gái này đã có thai sao bác sĩ? "
" Đã có thai 1 tháng rồi. "
" Được, cảm ơn bác sĩ "
Nghe thấy bác sĩ nói cô có thai. Bạch Lan đột nhiên thấy thật may mắn. Cô thật sự không muốn chịu sự sỉ nhục của anh đối với cô nữa.
[......]
" Bạch Lan này, tôi đã mua cho cô một căn hộ ở ngoại thành. Không khí rất tốt cũng tiện cho việc y tá đến chăm sóc cô mỗi ngày. "
" Lâm phu nhân, bà thật tốt "
" Dù sao trong bụng cô cũng là cháu của tôi "
Lâm phu nhân lại nói:
" Cô đừng có tâm tư gì với con trai tôi, nó đã vị hôn thê rồi "
" Tôi không dám, Lâm phu nhân. Tôi biết vị trí của mình ở đâu "
" Nhớ kĩ lời cô nói. Tôi nhất định sẽ không bạc đãi cô "
[......]
" Lâm Đình, mẹ đã định ngày cưới của con với Nhất Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-ngo-cua-tong-tai-lanh-khoc/11080/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.