Suốt cả ngày cô nhốt mình trong phòng và suy nghĩ đủ thứ chuyện. Cuối cùng thì cô đã quyết định được mình nên làm gì nên vội chạy khắp nơi trong nhà tìm cái kẻ khó chịu đó. Nhưng lại chẳng thấy bóng dáng kẻ đó đâu hết.
_Chắc anh ta ra ngoài rồi!!!
Cô ỉu xìu bước ra vườn và ngồi dưới gốc cây hồi sáng. Ngồi nơi đây cô nghe được tiếng chim hót ríu rít, tiếng gió lùa qua kẽ lá kêu xào xạc và tiếng nước của hòn non bộ nằm giữa hồ nước đang chảy róc rách nghe vô cùng dễ chịu và êm tai. Cô chìm vào giấc ngủ mà không hay biết. Thân cây cao to như vươn mình ra che chở cho cô....
Không biết cô đã ngủ bao lâu, trong giấc mơ cô mơ thấy anh bước đến bên cạnh cô, anh nâng nhẹ cằm cô rồi cúi đầu xuống hôn cô. Nụ hôn thật nồng cháy, cô thấy ướt át xen lẫn ấm áp. Cô mớ:
_Đừng...đừng dừng lại!!! nhưng tiếc thay kẻ đó lại biến mất như làn khói còn cô thì đang trừng mắt nhìn cái vật đang khiến cho môi cô trở nên ướt át kia.....
AAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! cô hét lên rồi bật dậy.
Con chó con thấy cô đột ngột bật dậy thì hoảng hồn chạy tới núp sau lưng cái kẻ đang ôm bụng cười nghiêng cười ngã kia. Cô thấy "quê độ" xen lẫn tức giận vì cái kẻ đáng ghét đó lại để con chó liếm cô như thế mà không thèm kêu một tiếng. Cô nạt:
_Cười cái gì chứ???
Anh quẹt tay dòng nước ngang mắt (cười đến chảy nước mắt luôn) rồi gáng nhịn cười:
_Cười cô chứ ai!!! rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di/208664/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.