Chiếc xe dừng lại trước "đồng diều". Khung cảnh sáng sớm cánh đồng đẹp tựa như một bức tranh vẻ. Vài giọt sương vẫn còn đọng trên lá. Thoang thoảng vài cơn gió thổi qua. Anh mới quay sang nói:
_Nói đi, cô đã nói gì với Thiên Nhi??
Lệ Thy ra vẻ tội nghiệp:
_Em chỉ nói với Thiên Nhi đứa bé là con anh thôi mà!!
Anh nhìn Lệ Thy đầy ngờ vực:
_Chỉ vậy thôi sao??
Lệ Thy gật đầu.
_Cô lấy gì mà chứng minh đứa bé là con tôi trong khi cô đi khách sạn với một thằng khác??
Lệ Thy cứng họng lúng túng đến độ nói lấp bấp:
_Em...em chỉ là một phút nông nỗi....đứa...đứa bé thật sự là con anh....em đã đi xét nghiệm ADN rồi!!
_ADN???
Anh ngả người ra ghế giọng mỉa mai:
_Thời buổi này thứ gì cũng mua được hết nói chi đến cái bản xét nghiệm vớ vẩn đó, hãy đưa tôi xem cái bản xét nghiệm của cô, tôi sẽ chứng minh nó là thật dùm cô!!
Lệ Thy như bị bắt hóp tay run lên:
_Em..em đưa cho Thiên Nhi xem rồi, em không còn bản nào nữa!!
_Khốn kiếp, cô nghĩ có thể lừa được tôi bơi cái bản xét nghiệm vớ vấn đó sao??
Lệ Thy lí nhí nói:
_Thiên Nhi cũng đi rồi, anh hãy quay về với em đi!!
Anh bật cười. Một nụ cười rất đáng sợ. Vẫn cái thái độ mỉa mai anh nói tiếp:
_Cô đang nghĩ gì thế, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận một người phụ nữ như cô. Người tôi yêu mãi mãi cũng chỉ có một mình Thiên Nhi. Cô hiểu chưa???
_Nhưng....!
_Xuống xe!!! anh quát lên khiến Lệ Thy đang định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di/1241837/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.