Nhưng nếu anh không yêu cô thì tại sao nhìn theo cái bóng nhỏ nhắn của cô dần khuất sau cánh cửa mà lòng anh lại đau nhói??? Anh lẩm bẩm rủa:
_Cái thứ cảm giác chết tiệt này là gì vậy???
Anh đưa tay lên xoa xoa vào trái tim đang đau nhói của mình nhìn vệt máu đỏ thẫm dính trên tấm gra trải giường mà lòng đầy chua xót:
_Xin lỗi em!!!
Anh đang cố gắng suy nghĩ ra cái cách giải quyết thật hợp lý không khiến anh Lệ Thy và cô phải đau khổ vì cái sự bồng bột nông nổi này. Chợt tự hỏi lòng:
_Lệ Thy có thật yêu anh như cô ấy nói và anh có còn yêu Lệ Thy như ngày nào???
Mải mê với những suy nghĩ cứ lởn vởn trong đầu thì tiếng chuông điện thoại vang lên kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ đó. Là điện thoại của Lệ Thy người đã bỏ mặc anh thay vì bỏ mặc cuộc đi du lịch đó. Chợt anh cảm thấy giận cô ghê gớm. Nhưng anh vẫn nhấc máy trả lời cô:
_A lô!!
_Ox, bx nè!!
Anh chỉ đáp cụt lủn với vẻ chán chường:
_Uhm!!
Đầu giây bên kia mặc kệ cái giọng chán chường của anh vui vẻ đáp:
_Tối nay bx đáp máy bay về ox dẫn bx đi mua sắm nhe!!
Anh lạnh lùng đáp:
_Uhm, vậy tối gặp, bye em!! rồi lạnh lùng cúp máy.
Thái độ lạnh lùng của anh khiến Lệ Thy thấy lo ngại. Mặc dù anh vẫn luôn lạnh lùng với cô nhưng đến mức như thế này là lần đầu tiên anh như vậy. Nhưng tối nay cô sẽ đáp máy bay về là anh sẽ vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di/1241812/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.