Dương Khánh Vân liếc hắn một cái cũng không biết nam nhân này suy nghĩ cái gì, nàng nâng mặt nói: “Tại sao ta phải khinh thường người, có điều con người cần phải mạnh mẽ đúng lúc yếu đuối đúng chỗ, khi nào cần mạnh mẽ thì phải mạnh mẽ, yếu đuôi cũng được nhưng chỉ một chút thôi, còn phải xem có ai bên cạnh người lúc yếu đuối không, nếu không người rất dễ gục ngã”
Con người rất dễ yếu đuối, không phân biệt nam hay nữ nhưng nàng biết nam nhân trước mặt này đã từng có phút yếu đuối nhưng vượt qua rồi hắn lại rất mạnh mẽ, kiên cường.
Tạ Đình lại một lần nữa nhìn nàng bằng ánh mắt khác, từ khi nàng nói mấy đạo lý này suy nghĩ của hắn cũng có chút thay đổi, mà nữ nhân này luôn luôn tỏ ra bình thường như không có chuyện gì lại có chút năng cũng rất cẩn thận không để làm phật ý bản, thảm tâm hàn có chút thưởng thức nàng, nhưng lòng hắn luôn có khúc mắc mới nữ nhân nên từng câu từng chữ nàng nói hắn chỉ nửa tin nửa ngờ không tin hoàn toàn.
Nữ nhân này rất có thể là đang dẫn dụ hắn để hắn lo là cảnh giác, hắn mới không sập bẫy nàng, một người đối với hắn là quá đủ rồi.
Tâm trạng của Tạ Đình đột nhiên trùng xuống Dương Khánh Vân không hiểu mô tê gì nàng lại đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối cho hai người, cuộc sống này thật có chút dân dã, hắn với nàng không còn là vương gia vương phi nữa mà trở thành đối phu thê nông dân bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-vuong-gia-tan-tat/1715044/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.