Dương Khánh Vân trong lòng cười thầm, cái gì mà bước thêm hai bước sẽ thấy, nàng xem nằng ta muốn làm gì.
Dương Khánh Vân bước lên hai bước thì nghe một tiếng “Phập”, phút chốc người nàng bị bao quanh bởi trùng trùng dây nhợ, dưới ánh trăng Dương Khánh Vân nhìn thấy mấy sợi dây này được nối với bốn cây to bên kia, lại được xếp thành hình âm dương. không đợi nàng kịp hiểu chuyện gì thì bụi cây trước trắng trên tay cầm một cái phất trần, nàng ta chắp mặt nàng xuất hiện một nữ nhân mặc y phục màu tay phía trước nhìn nàng nói: “A di đà phật, vị thí chủ này, nghe ta nói một câu, hồn người ở đâu thì mau về đó, đứng bám trụ trên người
Dương nhị tiểu thư nữa.” Dứt lời nặng ta phát cây phát trên trong tay một cái miệng lại lẩm bẩm cái gì đó, lâu lâu lại phát phất máy cái nói: “Hồn ở đâu thì về đó, hồn ở đâu thì về đó Cái người này đang làm cái quái gì, Dương Khánh Vân không khỏi cười lạnh nói: “Người đang làm cái gì, xem bổn vương phi là cái gì.
“Người chính là quỷ, chính là quỷ, mau rời khỏi người nhị tiểu thư” Thanh Lam đứng bên cạnh không ngừng hô hào.
Dương Khánh Vân lại liếc mắt sang nhìn nàng ta nhạt giọng nói: “Người nghĩ bồn vương phi là quỷ sao?”
“Đúng vậy, nhị tiểu thư ngày trước mềm yếu vô năng không như người bây giờ. Nói đến đây nàng ta lại dừng lại không dám nói tiếp nữa vì ánh mắt của
Dương Khánh Vân vô cùng sắc bén, nằng ta bị dọa “Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-vuong-gia-tan-tat/1715039/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.