Dương Lan Chỉ nghe vậy hai mắt tỏa sáng, lại có chút kích động nói: “Mẫu thân, thật vậy sao?”
“Phương phu nhân nói thì không thể sai được.” Nói thế nào thì phủ Trấn Quốc Công là nhà mẹ đẻ của Hoàng Quý Phi chưa kề Phương phu nhân còn là chị em dâu với Hoàng Quý Phi, thi thoảng cũng ghé Minh Tâm Điện của Hoàng Quý Phi trò chuyện, lời nâng ta nói phải đúng đến tám phần.
“Mẫu thân, ta muốn gà cho Tương Vương, người phải giúp ta.” Dương Lan Chi nôn nóng nói.
“Được rồi, mẫu thân đã biết, trước tiên người cứ theo ma ma học hành cho tốt, không những luyện múa mà cầm kỳ thi họa đều phải học tốt, Hoàng Quý Phi rất coi trong quý nữ ôn nhu dịu dàng, lại có lễ nghị, đặc biệt là cầm kỳ thi họa”
“Mẫu thân, ta biết rồi, ta nhất định sẽ khiến Hoàng
Quý Phi hài lòng.” Dương Lan Chi dâng lên quyết tâm
Thanh Lam sau khi quay về Khánh Vương Phù lại đụng phải quản gia, hắn chặn đường nàng lại hỏi: “Người đi đầu về?”
“Quản… quản gia.” Thanh Lam lắp bắp.
“Ngươi không phải đã làm chuyện mờ ám gì đó chứ?”
Quản gia nhếch ria mép, nhìn nàng từ trên xuống dưới, nha hoàn này nhìn bộ dạng coi bộ cũng rất được, quản gia vô thức liếm mép, lại đi đến nâng cằm của nàng lên khẽ mơn trớn.
Thân thể Thanh Lam khẽ run rầy, mắt không dám nhìn thẳng vào quản gia, miệng lại nói: “Nô tỷ, nô tỷ, không, không làm chuyện mờ ám.”
“Vậy người mới đi đâu vế? Cái mỏi nhỏ này, nói thật cho bổn gia, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-vuong-gia-tan-tat/1715020/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.