Nhiễu Như khẽ cười và dịu dàng lên tiếng hỏi Tạ Tân “Cảnh Liên bảo cậu đến đây chăm sóc cho cậu chủ nhỏ thật sao?”
Tạ Tân nhíu mày “còn có thể giả được sao?”
‘Tôi biết ngay mà, Cảnh Liên…anh ấy ngoài lạnh trong nóng, cũng như hôm qua anh ấy rõ ràng là rất khẩn trương vậy mà vẫn cứ giả vờ’.
Mặt mày Tạ Tân méo mó, lòng thầm cảm khái “Người phụ nữ này sao có thể ngu đến như vậy chứ? Thế mà vẫn sống được đến ngày hôm nay, đúng là kỳ tích!”
‘Nào…nào, anh hãy giúp tôi thay tã cho cậu chủ nhỏ!’
Tạ Tân giật giật mi mắt “thay…thay tã sao?”
Nhiễu Như gật đầu cái rụp “không phải Cảnh Liên bảo anh đến đây chăm bé sao?”
Tạ Tân đen mặt!
Oa…oa…
‘Anh nhanh tay lên, nó ị rồi nên thấy khó chịu mà gào khóc đấy!’
Tạ Tân không cam tâm cũng không tình nguyện, nhưng vẫn phải giúp đứa bé thay tã.
Và rồi Tạ Tân không khỏi ngỡ ngàng khi nhìn thấy diện mạo của đứa bé “úi trời, chả trách nhị thiếu gia lại nổi đóa lên khi trở về!”
Oa…oa…
‘Anh nhẹ tay một chút, mạnh tay như vậy bé đâu đấy!’
Tạ Tân đang trong cơn bực bội “cô muốn vừa ý thì tự mình làm đi!”
‘Anh to tiếng như thế làm gì? Tôi đâu có ép anh, là Cảnh Liên bảo anh đến đây chăm sóc cho cậu chủ nhỏ mà’’.
Tạ Tân không muốn đôi co với Nhiễu Như, vì anh nghĩ “nếu mình mà nói chuyện với Nhiễu Như sẽ khiến mình bị cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/3386933/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.