Thẩm phu nhân ngồi vắt chéo chân, tay nâng tách trà uống nhàn nhã.
Bên cạnh Thẩm phu nhân là Nhiễu Như đang ngồi xua nịnh.
Mẹ chồng nàng dâu nói chuyện với nhau vô cùng hợp ý.
Thẩm Cảnh Liên vừa về đến nhà, thấy thế thì khẽ thở dài “giá mà mẹ cũng đối xử với Điềm Điềm như thế thì tốt biết mấy!”
Anh nhìn một lúc rồi âm thầm lặng lẽ trở về phòng.
Thẩm phu nhân nhìn thấy Thẩm Cảnh Liên nhưng vẫn vờ như không thấy, bà nhìn theo bóng lưng anh mà chợt lạnh mặt…“Trang Điềm Điềm, mày tuyệt đối sẽ không bao giờ được phép sống yên ổn đâu!”
‘Mẹ sao vậy ạ?’
Thẩm phu nhân cười dịu dàng và khẽ lắc đầu “mẹ không sao”.
Nhiễu Như nhìn xuống bụng mình, lòng thầm mong đợi…“bé con cũng sắp chào đời, không biết là con sẽ giống mình hay giống Cảnh Liên!”
*Nhiễu Như về phòng nghỉ ngơi đi con, mẹ còn có việc bận.
‘Dạ, vậy con xin phép trở về phòng ạ!’
Nhiễu Như vác cái bụng nặng nhọc đứng lên, cũng sắp đến ngày sinh nở nên nhìn cô có vẻ khệ nệ.
‘A…’
*Con sao vậy?
‘Mẹ ơi, bụng con đau quá!’
Thẩm phu nhân hốt hoảng hét lên “người đâu…”
‘Mẹ ơi con đau quá!’
Nhiễu Như tụt dần xuống đất và ôm lấy bụng con.
//Phu nhân!
*Nhanh đưa thiếu phu nhân đến bệnh viện.
Tài xế riêng của Thẩm phu nhân lao vội về phía nhà xe và lái xe ra trước sảnh.
Sau khi đưa Nhiễu Như lên xe, tài xế lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/3385925/chuong-97.html