'Không cần dong dài, tìm tôi có việc gì?
Thẩm Cảnh Liên cười cợt “đảo chủ có vẻ như rất khẩn trương thì phải!”
Lục Dận Diễn lạnh mặt “tôi đang rất bận, không có thời gian để tán dóc với Thẩm nhị thiếu gia đâu”.
Thẩm Cảnh Liên không đùa nữa, anh nghiêm túc nhìn Lục Dận Diễn “hôm nay tôi đến đây là có chuyện muốn cầu Tổng tư lệnh giúp đỡ!”
‘Cầu sao? Hắn thật sự rất có thành ý’.
“Ngài tổng tư lệnh sao vậy?”
‘Cậu cần tôi giúp gì?’
Thẩm Cảnh Liên gật đầu “tôi muốn Tổng tư lệnh giúp tôi xác thực dấu vân tay thực tế của một số người trên đảo”.
Lục Dận Diễn suy nghĩ một lúc rồi khẽ hỏi “gồm những người nào?”
Thẩm Cảnh Liên cười cười “là phu nhân của Tổng tư lệnh và Phó tư lệnh!”
Lục Dận Diễn nhíu chặt mày “Cậu đùa gì thì cũng phải có chừng”.
“Tôi không đùa!”
‘Cậu xem người nhà họ Lục tôi là ai?’
Thẩm Cảnh Liên lạnh mặt “nếu như đã không muốn giúp thì thôi không cần phải giúp, Thẩm Cảnh Liên tôi tự có cách”.
‘Cậu…’
Thẩm Cảnh Liên lăn xe rời đi, lòng anh thừa biết là Lục Dận Diễn sẽ từ chối nhưng vẫn đến đảo gặp ông. Anh lăn xe ra bãi biển, biển chiều nay lại vô cùng yên ả…chỉ có thuyền và biển cả mênh mông, lâu lâu mới có đàn hải âu bay lượn.
Thẩm Cảnh Liên ngồi ngắm biển thật lâu, cho đến khi mặt trời chìm nơi cửa biển, đâu đó xa xa là tiếng sóng biển xạc xào.
Cô Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/3382666/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.