//Trang tiểu thư, phu nhân mời cô xuống nhà ăn sáng!
Trang Điềm Điềm khẽ cười và nói “cảm ơn!”
Vừa xuống phòng ăn, đã thấy đông đủ người, khung cảnh rất quen thuộc với cô, hơn năm năm rồi nhưng mọi thứ vẫn không hề thay đổi. Cô khá bất ngờ khi thấy Thẩm Cảnh Thiên ngồi bên cạnh Thẩm Cảnh Liên, cô nhận ra Thẩm Cảnh Thiên, người đàn ông đã mang danh chú rể đến Trang gia đón cô…giờ thì cô mới ngộ ra được mọi việc.
Thẩm phu nhân thì vẫn với vẻ mặt lạnh lùng ấy, bà phóng ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm lên người Trang Điềm Điềm.
“Điềm Điềm, ăn sáng thôi em”
Vừa nói anh vừa gắp thức ăn cho vào chén cô, một cách ân cần.
Nhiễu Như, như có đến trăm nghìn nỗi oan ức, nước mắt lưng tròng.
Thẩm phu nhân thấy con dâu của mình bị uất ức thì tức giận gác đũa.
“Mẹ no rồi à?”
Thẩm phu nhân há hốc mồm “cái thằng nhóc vô lương tâm này…”
……………
Buổi tối!
Sau giờ cơm tối, Trang Điềm Điềm muốn ra ngoài hóng mát. Vừa đến cầu thang đã chạm mặt Thẩm phu nhân. Bà liền đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn cô.
- Chào buổi tối Thẩm phu nhân.
Thẩm phu nhân không thèm để tâm đến lời chào hỏi kia.
Bước xuống được vài bậc thang, Trang Điềm Điềm bỗng dưng bị ai đó nắm chặt tay.
“Cẩn thận!”
Cùng lúc, Trang Điềm Điềm nhanh tay giữ chặt Thẩm phu nhân, một tay cô cố gắng bám chặt thành cầu thang.
Giọng trầm ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/3363882/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.