Trang Điềm Điềm từ từ mở mắt ra, thấy xung quanh mình là một khung cảnh hoàn toàn xa lạ, thoáng ngỡ ngàng "đây là đâu ?"
Mắt thấy một thân ảnh cao to đang đứng cạnh cửa sổ, cách mình vài bước, Trang Điềm Điềm giật mình ngồi bật dậy.
'Con thấy trong người thế nào rồi ?'
Trang Điềm Điềm nhíu mày "ông là ai ?"
Lục Dận Diễn cười hiền hoà "con gái...đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, ta là ba ruột của con".
- Ba ruột sao ?
Trang Điềm Điềm trước giờ chưa được gặp ba ruột của mình lần nào, trước đây cô chỉ là một cô chủ bị bỏ rơi, mẹ cô có bao giờ để tâm đến cô. Trong ký ức tuổi thơ, cô từng nghe loáng thoáng cuộc nói chuyện giữa mẹ cô và anh trai, trong cuộc nói chuyện ấy có nhắc đến người ba mà cô chưa từng gặp mặt.
Lục Dận Diễn đã nhiều lần yêu cầu Trang Diễm Hiền cho ông được gặp mặt con gái...nhưng bà cũng đã nhiều lần phớt lờ, thậm chí bà còn cố tình giấu đi cô, quyết tâm không để ông được gặp mặt con gái của mình...nguyên nhân là gì thì không ai có thể rõ.
Trang Điềm Điềm mắt đầy lệ ướt "đây là ba ruột của mình thật sao ? Sao bao nhiêu năm qua ông ấy lại không đi tìm mình !"
'Con gái !'
Trang Điềm Điềm càng khóc to hơn !
- Tại sao chứ ? Tại sao cho đến giờ này ông mới xuất hiện trong cuộc đời của tôi ?
Lục Dận Diễn chỉ biết đưa tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/2840216/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.