'Nhị thiếu gia, phía trước là vùng đảo của nhà họ Lục !'
Thẩm Cảnh Liên trầm tư nhìn về phía trước, thấy trước mắt mình là một tòa lâu đài nguy nga tráng lệ nằm hiên ngang sừng sững giữa biển khơi. Lòng thầm cảm thán "chỉ có Lục Dận Diễn mới có được cái uy nghiêm này !"
Nghe tiếng tù và vang lên lồng lộng, Thẩm Cảnh Liên xoa nắn mi tâm "thật sự là không dễ đặt chân lên đảo".
Lần trước cũng thế, vừa đưa Trang Thiên Tích và Cô Tinh lên đảo thì Thẩm Cảnh Liên đã bị mời rời khỏi đảo. Tuy không hài lòng vẫn phải xuống thuyền trở về đất liền.
Lòng buồn phiền, Thẩm Cảnh Liên nghĩ ngợi vu vơ "cuối cùng thì Trang Thiên Tích có quan hệ gì với Lục Dận Diễn ?"
'Nhị thiếu gia !'
Pằng...
A...a...
Tạ Tân giật mình hét vang !
Không cần nói chỉ cần hành động, quy định của đảo...có thuyền lạ đột nhập hoặc đến gần, hoặc đi ngang qua đảo...đều sẽ bị bắn chìm thuyền.
'Không xong rồi nhị thiếu gia ! Chúng ta không thể tiến về phía trước'.
Thẩm Cảnh Liên nhíu mày "cho thuyền neo lại".
'Các người cho thuyền neo lại đi !'
…………
//Tư lệnh !
Lục Dận Diễn lạnh lùng lên tiếng hỏi "đã xảy ra chuyện gì ?"
//Bẩm tư lệnh "có thuyền lạ đột nhập đảo !"
'Quy định của đảo thế nào ?'
//Bẩm tư lệnh "quy định của đảo là có thuyền lạ đột nhập hoặc đến gần vùng đảo thì cho pháo đài bay thẳng lên thuyền...không cần phải hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/2840197/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.