Chương trước
Chương sau
Những người tấn công họ, đã chơi đùa rất vui vẻ, nhưng căn bản họ không phải là đối thủ vệ sĩ của Lăng Mặc, qua vài phút đã bình ổn trở lại.
Có điều gì đó không đúng!
Nếu cô muốn tấn công người khác, cô nhất định sẽ điều tra trước và vạch ra kế hoạch có lợi cho mình ... Chứ không phải chờ đợi để đối thủ ra tay.
Nhưng trong mắt Hạ An Nhiên cuộc tấn công lần này, bên kia dường như cố tình chết.
Hạ An Nhiên không hiểu được suy nghĩ của người
đứng sau.
Nhưng những người đó chắc hẳn đang có âm mưu gì đó, chỉ là cô không nhìn rõ mà thôi ...
Sau khi Lăng Mặc rời khỏi bệnh viện và lên xe, Thu Tử Châu đã gọi điện thoại tới.
Thu Tử Châu là người đặc biệt quan tâm đến tình hình của Lăng Mặc, "Lão đại, anh ở đây điều tra thể nào rồi? Anh đã hỏi ra người đứng sau những kẻ giết người đó chưa?"
Lăng Mặc nghĩ đến tin tức mình nhận được vào tối hôm qua, anh trầm giọng đưa ra câu trả lời, "Những tên lính đánh thuê kia đều đã chết."
Thu Tử Châu sững sờ, "Cái gì? Đều đã chết? Không một ai còn sống sao?"
Lăng Mặc: "Trước khi tập kích tôi, bọn họ đã bị
người khác hạ độc, ám vệ áp giải bọn họ đi chưa bao lâu, thì chất độc đã phát tác."
Giọng điệu của Thu Tử Châu vô cùng nghiêm túc,
"Vốn dĩ bọn họ chỉ là đội không sợ chết!"
Lăng Mặc lạnh lùng nói: "Không được xem là đội không sợ chết, là đội tự tìm đường chết mà thôi."
Thu Tử Châu không hiểu, "Nhưng người đứng phía sau lại đưa những tên lính đánh thuế này đến trước mặt lão đại, đây là có ý gì? Nếu muốn đưa đầu người cho người khác thì cũng không nên đưa như vậy!"
Lăng Mặc không trả lời câu hỏi của Thu Tử Châu, mà anh bỗng nhiên hỏi ngược lại, "Tình hình bên
phía của cậu như thế nào?"
"Người của chúng ta đều đã đến chợ đen ở biên giới Tây Bắc, hầu hết những vật đấu giá bị bán đi đều đã được tìm về, chỉ là những kẻ giết người kia thật sự rất giỏi trốn, bán xong đồ, bọn chúng lại biến mất không thấy bất kỳ bóng dáng nào... Tôi cũng nghi ngờ, có phải bọn họ lại bỏ chạy rồi hay không."
Lăng Mặc nhẹ nhàng xoa trán mấy cái, "Khả năng điều tra ngược lại của đối phương cũng không hề thua kém lính trinh sát chuyên nghiệp."
Thu Tử Châu không thể không gật đầu thừa nhận, "Đúng ! Dấu vết được dọn dẹp rất sạch sẽ, khiến
cho chúng ta không biết nên hành động từ đâu."
Sau khi im lặng một lúc, Lăng Mặc đưa ra ý kiến đúng trọng tâm, "Nếu đã đi mà vẫn không có manh. mối, thì có lẽ thời kỳ sau cũng sẽ không có tiến triển gì, trở về hết đi, đừng làm những chuyện vô
ích."
Thu Tử Châu không cam lòng, giọng điệu kìm nén vô cùng tức giận, "Không được! Tôi nhất định phải tìm được những tên khốn kiếp kia, bằm thấy bọn họ ra thành mười nghìn khúc! Người nhà họ Thu của chúng tôi không thể chết vô ích!"
Lăng Mặc có thể hiểu được tâm trạng của Thu Tử Châu.
Những năm gần đây, nhà họ Thu thực sự chưa từng chịu tổn thất lớn như vậy!
Nên dĩ nhiên anh ta ghét cay ghét đắng đối với những kẻ giết người kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.