Chương trước
Chương sau

Một vài người bước ra khỏi quán bar đó cùng một lúc,
Tên đầu trọc chậm rãi nhét lại bánh bao trên tay
vào túi, bình tĩnh đi theo một trong những người đó.
Nhưng đi theo sau, người thanh niên đầu trọc phát hiện hắn đã đi đến cuối một ngã tư.
Nhưng người đàn ông mà hắn ta đi theo đã biến mất.
Thanh niên đầu trọc cau mày, “Đề phòng cao như vậy, mà mấy bước liền biến mất?"
vừa nói vừa bóp nhẹ cằm hắn, "Thân thủ người này thật tốt."
Nhưng sau khi lẩm bẩm, thanh niên đầu trọc lại tỏ vẻ trịnh trọng "Người của Minh Vương Điện tại sao lại xuất hiện ở Thành phố Lô Hải? Chẳng lẽ đã phát hiện ra Thất Thất ở chỗ này? Các người muốn truy đuổi Thất Thất sao?"
Tên đầu trọc trẻ tuổi này chính là Thu Tử Bạch,
người mà Hạ An Nhiên gọi là Thu Tra Tra.
Thu Tử Bạch sờ soạng vào cái đầu trọc của mình "Chuyện này không thể nói cho Thất Thất, nếu không sẽ bại lộ chuyện mình chưa rời khỏi Thành phố Lô Hải, không chừng Thất Thất sẽ cho rằng chính mình đem người của Minh Vương Điện đến đây ... Chà, mình phải điều tra kỹ càng, tại sao
người của Minh Vương Điện lại xuất hiện ở đây."
Nếu không giải thích rõ ràng, hắn ta sẽ mất đi sự tín nhiệm của Thất Thất, và cũng không còn khả năng nhận đủ loại độc dược từ tay Thất Thất nữa.
Thu Tử Bạch lại đi về phía hướng quán bar.
vừa đi, hắn ta vừa lẩm bẩm, "Nếu như người của Minh Vương Điện xuất hiện trong quán bar, điều đó có nghĩa là có gì đó không ổn ở quán bar đó ... Mình nhìn chằm chằm vào đó, không tin rằng không phát hiện ra gì."
Khi Thu Tử Bạch bước đến quán bar ... đột nhiên, có một người phụ nữ ăn mặc mát mẻ chạy nhanh ra từ một con hẻm và va vào Thu Tử Bạch.
Ngay khi Thu Tử Bạch định nói gì đó, hắn thấy cánh. tay của người phụ nữ đang chảy máu liên tục vì trúng đạn ...
Thu Tử Bạch giật mình, "Thí chủ, cô đang chảy máu!"
Sau đó, trong mắt hắn ta lóe lên vài tia tiền tài, và một nụ cười ngây thơ hiện trên khuôn mặt hắn, “Cô có muốn tôi giúp cô không? Tôi xử lí vết thường này rất rẻ, chỉ có một trăm tệ! "
Người phụ nữ lạnh lùng liếc nhìn Thu Tử Bạch như một tên ngốc, và chế nhạo, "cút đi! "
Thấy đối phương cáu kỉnh như vậy, Thu Tử Bạch
nhanh chóng tránh sang một bên.
Người phụ nữ lạnh lùng hoàn toàn phớt lờ Thu Tử
Bạch và bước vào quán bar mà không quay lại nhìn,
Thu Tử Bạch nhìn bóng lưng người nọ, véo cằm tò
mò, “Sau khi bị bắn cô ta vẫn đi bar à?"
Chắc chắn là quán bar đó có gì không ổn, có lẽ nó
có liên quan gì đó với Minh Vương Điện.
Nhưng nghĩ đến điều kiện khắc nghiệt để vào quán bar đó, Thu Tử Châu nắm chặt túi tiền đang tiều tụy của mình, “Khi nào kiếm được một nghìn đô, mình. nhất định sẽ vào!"
Không còn cách nào khác, bây giờ hắn quá nghèo!
Thu Tử Bạch thở dài và dang rộng lòng bàn tay còn lại của mình ra.
Đây là vừa nãy bị người phụ nữ lạnh lùng kia va vào
hắn đã vô tình "nhặt được" món đồ trên người phụ nữ đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.