Chương trước
Chương sau
Lăng Mặc không đuổi theo ra ngoài.
Quay đầu nhìn những người trong phòng làm việc.
Giọng nói lạnh lẽo mang theo sự hung ác, “ Tôi đem phu nhân đưa đến viện nghiên cứu là đệ các người hầu hạ cô ấy cho tốt, chữ không phải để các người chọc tức cô ấy!”
Hai chữ “ phu nhân” khiến mọi người có mặt ở hiện trường đều kinh sợ.
Hạ An Nhiên là phu nhân của Lăng Mặc?
Hạ Văn Huyên hoàn toàn không thể tiếp nhận sự thực này, “ Lăng đại thiếu, có phải là anh đang lừa gạt tôi không? Người anh thích rõ ràng là tôi mà! Anh còn đặc biệt sắp xếp phòng nghiên cứu cho tôi nữa.”
Cô ta không cam tâm muốn nhào vào người Lăng
Мас.
Chỉ là còn chưa tiếp cận được thì Thu Tử Châu đã giơ một chân lên trước, hung ác đạp vào chân cô ta.
Hạ Văn Huyên nặng nề quỳ trên đất.
Vẻ mặt Thu Tử Chậu ghét bỏ, “ Lão đại nhà tôi là người mà thứ bẩn thỉu như cô có thể chạm vào sao?”
Trong mắt Lăng Mặc vô cùng lạnh lùng, nhìn Mao Minh Lễ chằm chằm, “ Tôi bảo ông sắp xếp phòng nghiên cứu cho vợ tôi, ông lại sắp xếp cho người phụ nữ này?”
Mao Minh Lễ rùng mình một cái, ý thức được vội giải thích, “ Phòng nghiên cứu không phải là sắp xếp cho Hạ tiểu thư sao?” nói xong, dường như ý thức được vấn đề ở đậu đó.
Hai người đều họ Hạ!
Mao Minh Lễ trừng mắt nhìn Cát Trì, phát nộ nói, Cậu làm việc kiểu gì vậy, tôi bảo cậu đi tiếp đón là Hạ tiểu thư, cậu lại có thể tiếp đón nhầm người là sao!”
Cát Trì hoàn toàn ngây người.
Hạ tiểu thư thực sự, thực ra là Hạ An Nhiên?
Hơn nữa, Hạ An Nhiên còn là phu nhân của Lăng đại thiếu? Cát Trì nhớ lại một loạt những chuyện mình làm hôm nay giống như rơi xuống vực sâu.
Lần này chết chắc rồi!
Cát Trì dưới sự hoảng hốt, ý đồ muốn trốn tội, chỉ vào Hạ Văn Huyên nói, Là cô ta mạo nhận là Hạ tiểu thư, nói là có quan hệ yêu đương với Lắng đại thiếu, tôi cũng là bị cổ ta lừa gạt.”
Hạ Văn Huyên không ngờ rằng Cát Trì còn chỉ trích cổ ta không đúng, căm phẫn nói, “ Còn không phải là anh muốn nịnh bợ tôi, muốn đi đường tắt sao!”
Hại người tôi nói anh đáp giống như 2 con chó đang cắn nhau.
Mao Minh Lễ căn bản không muốn để ý đến 2 con chó này, rụt rè run sợ đi đến trước mặt Lăng Mặc Lăng đại thiếu, là lỗi của tôi, tôi nhất định sẽ bù đắp một phòng nghiên cứu mới cho phu nhân.”
Ánh mắt Lăng Mặc sâu thẳm, “ Không cần ông sắp xếp,” Khóe miệng lạnh lùng đè xuống, “ Vừa nãy ông muốn phong sát phu nhân tôi? hừ, nếu đã như vậy thì tôi sẽ thỏa mãn yêu cầu này của ông trước vậy!"
Khuôn mặt Mao Minh Lễ phút chốc trắng bệch, mặt như tro tàn.
Lăng Mặc nâng ánh mắt càng lạnh lẽo âm u nhìn về phía Hạ Văn Huyện và Cát Trị. Hai người vốn dĩ còn đang tranh cãi, bị ánh mắt lạnh lẽo quét qua giống như bị đóng băng.
Lăng Mộ lạnh lùng khẽ nhấc môi mỏng, "Về phần các người, làm cho phu nhân của tôi không vui như vậy, tối đương nhiên muốn cùng các người tính toán cần thận."
Lời này giống như được phát ra từ địa ngục, khiến người ta sởn tóc gáy.
Hai người Hạ Văn Huyền và Cát Trì đều rùng mình khiếp sợ. Vốn dĩ cho rằng bị phong sát trong ngành là đã rất tàn nhẫn/độc ác rồi.
Nhưng bọn họ đột nhiên cảm thấy, có thể so với bị phong sát bọn họ còn thê thảm hơn.
Lăng đại thiếu rõ ràng là đang muốn giết chết bọn họ, khiến bọn họ không thấy được mặt trời vào ngày mai!
Hạ An Nhiên vô cùng uất ức, khó chịu.
Ôm một cục tức chạy ra khỏi viện nghiên cứu, thuận tay gọi một chiếc xe taxi.
Sau khi lên xe, Hạ An Nhiên lấy điện thoại ra một cách phẫn nộ, nhấn số gọi cho Bùi Kỳ.
Sau khi điện thoại được kết nối.....
Hạ An Nhiên uất ức, tức giận đến phát khóc, Tên 44 khốn kiếp không biết xấu hỗ Lăng Mặc, anh ta ở bên ngoài có tình nhân, hơn nữa còn bị mình bắt gặp! cậu nỗi xem, anh ta dựa vào đậu có tình nhân, là mình có chỗ nào không bằng con tiểu tam đó?"
Đối mặt với lời nói tức giận của Hạ An Nhiên, Bùi Kỳ có chút choáng váng.
Diêm vương sống có tình nhân? Có điều, chuyện cô càng hoang mang là phản ứng phẫn nộ như này của Hạ An Nhiễn.
Rất giống với cảm xúc sụp đổ của cô ấy khi gặp phải tên trai đều.
Bùi Kỳ ngây người, “ An Nhiên, không phải là cậu thích Diêm vương sống chứ?”
Hạ An Nhiên tìm Bùi Kỳ để tố cáo, nghe thấy lời này, ngày người giây lát rồi liên tục phủ nhận, “ Không phải, không thể nào, mình không thích anh ta!”
Bùi Kỳ lại lần nữa hỏi thật lòng, “ Vậy tại sao cậu lại tức giận như vậy?” Hạ An Nhiên bị hỏi đến ngây người.
Tại sao sau khi biết được Hạ Văn Huyên và Lăng Mặc có quan hệ, cô lại tức giận như vậy?
Cô cũng không biết!
Chỉ cảm thấy có một cỗ tức giận không thể hiểu nổi muốn được phát tiết ra ngoài.
Hạ An Nhiên nắm chặt điện thoại,chột dạ giải thích, Bẩy giờ mình là vợ của anh ta, anh ta ngoại tình, mình không nên tức giận sao?”
Sau khi nói xong, sợ Bùi Kỳ lại hỏi câu hỏi khác, luống cuống cúp điện thoại.
Nhưng sau đó Hạ An Nhiên lại rơi vào bối rối.
Tại sao cô lại tức giận?
Tại sao lại chột dạ?
Ngay khi đầu óc cô đang rối bời, một cảm giác buồn nỗn ập tới.
Hạ An Nhiên ôm miệng, oán trách với tài xế “ Bác tài, có thể lái chậm lại chút không, tôi sắp nôn rồi.”
Tài xế cau mày, “ Em gái à, tôi lái xe rất vững đó, sao có thể buồn nôn được? Không phải là cô mang thai rồi chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.