Lời nói khóc thút thít của Hạ An Nhiên vừa rơi xuống, cửa của phòng làm việc liền bị đạp ra. Mí mắt Mao Minh Lễ giật một cái, ánh mắt vô cùng không vui.
Hôm nay cửa phòng làm việc của ông ta đã chọc ai ghẹo ai chứ.
Hại lần trước Hạ An Nhiên và Hạ Văn Huyên chỉ là đẩy, còn bây giờ là đạp.
Hơn nữa cánh cửa bị đạp đến mức lỏng ra, có thể thấy người đến dùng lực rất lớn. Mao Minh Lễ có chút tức giận, nhăn mặt nhìn ra ngoài cửa.
Chỉ nhìn thấy một người có bộ dạng uể oải, đôi chân thắng tắp, cũng kính lui xuống đứng ở một bên.
Tiếp theo đó là một người đàn ông có khí chất lạnh lẽo đi vào.
Trên người đàn ông này đầy sự thù địch, đặc biệt là ánh mắt vô cùng lạnh lùng nghiêm nghị, giống như một con bọ cạp với cái đuỗi cực độc đang muốn giết người.
Vốn dĩ Mao Minh Lễ vẫn còn đang cảm thấy khó chịu, nhìn thấy người đến, bị dọa đến mức lập tức đứng bật dậy, lộ ra sắc mặt vô cùng hoảng hốt, “ Lăng, Lắng đại thiếu!”
Còn Hạ Văn Huyên thấy Lăng Mặc tới...
Cho dù đối phương lúc này vô cùng thù địch, thì trong lòng cổ ta vẫn vô cùng vui vẻ.
Cô ta còn bối rối không biết bao giờ Lăng Mặc mới đến tìm cô ta.
Không ngờ rằng Lăng đại thiếu sẽ chọn thời gian này dén.
Đặc biệt chọn lúc cô ta bị "ủy khuất", cố ý đóng già làm anh hùng từ trên trời hạ xuống.
Bây giờ anh ấy đến đây chắc là muốn trút giận cho mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815798/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.