Đoạn Thư nghe thấy lời Cát Mĩ Lộ nói, thẳng thắn đáp trả, “ Có chất xúc tác!” chỉ về phía Hạ An Nhiên “ Hơn nữa, là do cô ấy vô tình/sơ ý phát hiện ra.”
Mọi người không ngờ rằng, dự án này còn có liên quan đến Hạ An Nhiễn.
Vẻ mặt Cát Mĩ Lộ phút chốc thay đổi, lập tức cười lạnh, “ Tôi hiểu tại sao cô tự nhiên lại nhảy ra rồi, Ha ha, hóa ra là muốn đến tranh công ở dự án này.”
Nhìn đị nhìn lại trên người Hạ An Nhiên và Đoạn Thư, lộ ra vẻ mặt vô cùng khinh thường.
Còn sơ ý phát hiện ra nữa, tôi đoán căn bản là hai người lén lút tiến hành giao dịch không chính đáng mới đột nhiên có chuyện “ vô tình phát hiện” đi.”
Đoạn Thư nghe thấy lời Cát Mĩ Lộ nói, khuôn mặt nghiêm túc nỗi, “ Tôi với cô ấy trong sạch.”
Cát Mĩ Lộ cười vài tiếng, “ Trong sạch?” đẫm nước mắt chỉ trích, “ Lúc đầu, không phải là anh cố ý dùng dự án này đến ép tôi phải phục tùng anh sao?”
Đoạn Thư trừng to mắt, “ Cô nói linh tinh gì thế!”
Cát Mĩ Lộ lộ ra dáng vẻ đau khổ nhìn về phía Mao Minh Lễ.
Phó viện trưởng, có một số chuyện tôi căn bản không muốn nói ra... nhưng hôm nay tôi thực sự không thể nhịn được người đàn ông ác độc này nữa, trước đây anh ta vẫn luôn quấy rối tôi, tôi mới không thể không từ bỏ dự án đó, chủ động rời khỏi phòng nghiên cứu của anh ta!”
Cát Mĩ Lộ cũng bất chấp bất cứ giá nào.
Tiền đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815794/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.