Sau khi Hạ An Nhiên xuống dưới lầu liền hiểu được Lăng Mặc làm như thế nào rồi.
Trước đó anh đã bảo mọi người đi hết.
Lúc này làm gì có ai có thể nhìn thấy “ tình trạng xấu” 66 của cô bây giờ?
Lăng Mặc nhìn thấy vết răng trên mặt con mèo hoang nhỏ đến bây giờ vẫn chưa mất đi, nhíu mày, “Đúng là non nớt."
Chạm nhẹ một cái, da của con mèo hoang nhỏ này lại có thể đỏ rất lâu. Sau khi ăn xong bữa sáng, Hạ An Nhiên vốn tưởng là có thể ngồi tách riêng xe với Lăng Mặc.
Đâu có ngờ rằng, Lăng Mặc lại kéo cô lên xe của anh.
Hạ An Nhiên nghi hoặc, “ Anh không phải đi làm sao?”
Lăng Mặc hời hợt nói,“ Tiện đường với cô.”
Hạ An Nhiên: “
Thật là ngại quá, cô thực sự một chút cũng không cần loại tiện đường này.
Viện nghiên cứu ở vùng ngoại ô.
Từ Lăng trạch đi qua đây phải mất gần 1 tiếng đồng hồ.
Sau khi đến địa điểm cần đến, Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ, “ cần tôi đưa cô vào không?"
Hạ An Nhiên lườm một cái, “ Tôi lại không phải là trẻ con, còn cần anh đưa đi học.”
Chỉ cần Lăng Mặc nói trước với bọn họ là được rồi.
Hạ An Nhiên cầm lấy thẻ thông hành Lăng Mặc chuẩn bị cho cô, liền đi vào viện nghiên cứu.
Vẻ ngoài của viện nghiên cứu này nhìn có vẻ rất bình thường, nhưng sau khi đi vào trong, Hạ An Nhiên vẫn là bị làm cho kinh ngạc sâu sắc.
So với Long Đằng của bọn họ,không biết ở đây tiên tiến hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815747/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.