Chương trước
Chương sau
Lăng Mặc sâu xa nhìn con mèo nhỏ, trong mắt vô cùng lạnh lùng. Hạ An Nhiên rùng mình một cái.
Thật đúng là lúc mắng người thì sướng miệng, quả bảo đến liền và ngay lập tức.
Hạ An Nhiên chột dạ, âm thầm quay đầu về, lại lần nữa đáng yêu, an tĩnh, ngoan ngoãn nằm sấp tiếp.
Hy vọng Lăng Mặc coi lời cô vừa nói như cái rắm, tan biến theo làn gió!
Chính vào lúc Hạ An Nhiên run rẩy, hy vọng Lăng Mặc đại nhân đại lượng không so đo tính toán với cổ, đối phương đột nhiên nói nhỏ, ỷ kiến cô vừa nói, quả thực không tồi.”
Hạ An Nhiên nhất thời không phản ứng kịp, nghi hoặc hỏi lại, Ý kiến gì?”
Lăng Mặc cúi người xuống, nói nhỏ bên tại cô, “ Cách thức sủng vợ.”
Vừa nãy Hạ An Nhiên nhắc đến chuyện này, đơn thuần chỉ là để Lăng Mặc không nắm chặt lấy điểm yếu của cô. Nhưng không phải vừa rồi anh ta không vui sao? tại sao bẫy giờ anh ta chấp nhận rồi?
Hạ An Nhiên quay đầu, muốn hỏi cho rõ ràng.
Có điều, Lăng Mặc vốn dĩ đang cúi người dính sát bên mặt cô, lúc quay đầu lại, mỗi của cổ sượt qua má Lăng Mặc, sau đó lại chuẩn xác hôn vào môi anh.
Rõ ràng là một cái đụng chạm lạnh lùng, nhưng não của Hạ An Nhiên "quay cuồng", lập tức trở nên trồng rỗng.
Mãi cho đến khi Lăng Mặc hung ác cắn môi của cô, thì não cô mới quay trở lại. Sau đó, vội vàng giải thích, “ Anh gần tôi quá, tôi vừa nãy không cần thần đụng vào mỗi anh.......Anh đừng hung dữ với tôi, nói tôi chiếm tiện nghi của anh!”
Lúc nói chuyện, đột nhiên nhớ tới cách thức “ sủng vợ” mà Lăng Mặc vừa nhắc tới.
Hơn nữa, Vừa nãy anh cũng đã nói, cách thức sủng vợ cũng không tồi sao, để không bị lộ ra ngoài, tối nghĩ anh nên nghiêm túc thực hiện, như vậy mới có thể nhanh chóng bước vào trạng thái của cách thức sủng vợ, để người khác không phát hiện ra là anh đang giả vờ…...... cho nên, từ bấy giờ trở đi, anh không được hung dữ với tôi, không được dọa tôi, lại càng không được tức giận với tôi!”
Khuôn mặt nhỏ vô cùng nghiêm túc, lý lẽ chính đáng tiếp tục nói. “Ví dụ như bây giờ, anh rõ ràng rất có ý kiến với tôi, anh cũng không được nói bất cứ lời nói tức giận nào, nếu không, anh làm sao mà diễn kịch cho người khác xem được?
Lăng Mặc: "..."
Đối với tình huống vừa nãy, không tức giận chút nào.
Chỉ là nhìn thấy dáng vẻ gào to sợ hãi của con mèo hoang nhỏ nên cau mày. Trong lòng con mèo hoang nhỏ, rốt cuộc anh có hình tượng gì, đáng sợ khủng bố như vậy sao?
Hạ An Nhiên vội vàng giơ tay, chỉ Lăng Mặc đang cau mày lại, “ anh xem anh xem, tức giận rồi!”
Lăng Mặc: “
Còn không được cau mày?
Hạ An Nhiên lời ít ý nhiều nói, “Ai, muốn tôi thu hút hỏa lực giúp anh, dù sao cũng phải trả công một chút chủ, nếu không cũng chả có ai muốn bị lừal Chúng ta cần phải phấn đấu cho sự thật, hiểu không?"
Lăng Mặc nhìn cái miệng nhỏ đang không ngừng huyền thuyền của con mèo hoang nhỏ.
Hơi cúi đầu, không khách sao tiến lại gần chặn miệng cô lại.
Thế giời cuối cùng cũng yên tĩnh!
Hạ An Nhiên vốn đang chỉ dạy Lăng Mặc làm sao để thông nhất giữa nhận thức và hành động về cách “sủng vợ”, lại ngây người lần nữa.
Cô bị hôn!!!
Khi đầu óc Hạ An Nhiên đang choáng váng, lúc mỗi hai người đang triền miên Lắng Mộ nhả ra hai chữ, "Tôi hiểu."
Đây là câu trả lời cho những gì Hạ An Nhiên vừa nói.
Sủng vợ phải chân thực, cần sự thống nhất của hại người... những cái này, anh đều rất vui vẻ phối hợp.
Không biết trôi qua bao lâu, Lăng Mặc mới buông ra.
Đưa tay bóp nhẹ khuôn mặt ủng hồng của Hạ An Nhiên, giọng nói từ tính của anh mang theo sự ấm áp mơ hồ, "Sau này tôi sẽ yêu em thật tốt."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.