Lăng Mặc lên xe.
Người đứng sau mọi chuyện là một vấn đề lớn trong mắt Hạ An Nhiên.
Nhưng thái độ của Lăng Mặc lúc này giống như thể anh ấy quay lại để giải quyết một việc tầm thường.
Trong mắt Lăng Mặc, chuyện Đại phòng cầm đầu thực sự rất tầm thường không đáng kể.
Nếu không phải nghe Tôn quản gia nói, con mèo hoang nhỏ đến Đại phòng làm ầm ĩ, anh ấy cũng không muốn trở về.
Anh ấy định chờ xử lý xong xuôi mọi chuyện rồi mới nói cho con mèo hoang nhỏ.
Không nghĩ đến chuyện cô ấy không thể ngồi yên một chỗ, tức giận đi tìm Lí Nhân để tính số.
Nhưng cho dù lần này con mèo hoang nhỏ có liều lĩnh, anh ấy cũng không có chút nào trách cứ cô.
Thậm chí, tâm tình cũng có chút thoải mái.
Dù sao... thì con mèo hoang nhỏ cũng vì anh mà sốt ruột.
Ngồi ở ghế phụ, Thu Tử Châu nhìn thấy ông chủ tâm tình tốt, lập tức kinh ngạc hỏi: "Ông chủ, xử lý xong chuyện Đại phòng, vui vẻ như vậy sao?"
Hơn nữa, Thu Tử Châu đặc biệt không thể hiểu nổi. "Ngay từ đầu đã biết Lí Nhân có vấn đề, vì sao phải kéo dài đến bây giờ mới xử lí? Hôm qua, ông chủ và chị dâu diễn cảnh lộn xộn như vậy, không phải lãng phí thời gian?
Trước đây, Ông chủ không hề thích lãng phí thời gian như vậy.
Nhưng bây giờ trong tình huống này, đã lãng phí bao nhiều thời gian cho việc nhỏ nhặt đó.
Thời gian lãng phí này dùng để kiếm tiền không tốt hơn sao?
Lăng Mặc nghe lời phàn nàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815701/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.