Bùi Kì hơi sững sờ, "Trong phòng làm sao dùng mê tình hương được? Hơn nữa, tôi cũng vào phòng đó, tại sao lại không có cảm giác gì?"
Hạ An Nhiên: "Sau đó, cửa phòng bị mở, mê tình hương có thể đã biến mất trong không khí."
Nếu nồng độ của mê tình hương dưới một mức nhất định, nó sẽ không ảnh hưởng nhiều đến cơ thể con người.
Đây có thể là lý do tại sao Bùi Kì vẫn ổn. Mà Bùi Kì nghe xong trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Nếu mê tình hương không bị tán đi trong không khí, và cô ấy lại đến tìm Cố Ngôn Duy, có lẽ tình hình sẽ tệ đi.
Bùi Kì lúc này mới đột nhiên hiểu ra, "Cô bị Lăng Mặc bề ra khỏi phòng, là bởi vì cô trúng mê tình hương"
Bùi Kì nhìn Hạ An Nhiên lo lắng, "Cô và Ngôn Duy không có chuyện gì xảy ra đúng không?"
Hạ An Nhiên: "Khi đó, Cổ Ngôn Duy đã mất kiểm soát, tình hình của tôi cũng rất tồi tệ, may mắn Lăng Mặc xuất hiện đúng lúc..."
Bùi Kì tâm tình có chút phức tạp.
Mặc dù cô ấy hy vọng rằng Cổ Ngôn Duy và Hạ An Nhiên sẽ ở bên nhau, nhưng cô không nghĩ đến chuyện bọn họ rối loạn lên vì mễ tình hưởng.
Cho nên, còn may là nhờ Diêm Vương sống đó mà An Nhiên đã được cứu thoát khỏi chất độc của mề tình hương?
Bùi Kì nhìn Hạ An Nhiên, " Diêm Vương sống đó cho rằng Cổ Ngôn Duy đã dùng thuốc với cô, nên mới nổi giận cho người xuống tay với Cổ Ngôn Duy? Không phân biệt trắng đen rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815666/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.