Triệu Dư Thi nhất thời không hiểu Hạ An Nhiên có ý gì.
Nhưng một lúc sau
Triệu Dư Thi nhìn thấy đôi mắt lưỡi liềm xinh đẹp của Hạ An Nhiên chợt lóe lên tia sáng lạnh lùng.
Hạ An Nhiên phụng phịu mặt, lạnh lùng nói với Lăng Mặc, “Ông xã, giúp em đuổi người phụ nữ này ra khỏi Lăng trạch, từ nay về sau, em không muốn nhìn thấy cô ta nữa.”
Hừ, trước thực lực cứng đầu, mọi lời nói trà xanh đều là cặn bã.
Triệu Dư Thi nghe xong, vẻ mặt phút chốc khó coi,
Cô......cô dựa vào cái gì đuổi tôi đi?”
Hạ An Nhiên liếc mắt, lạnh nhạt nói, “ Dựa vào tôi là
Lắng đại phu nhân!”
Triệu Dư Thị: “ Tôi là thành viên đội chữa trị cho Lăng đại thiếu gia, có thể đuổi tôi đi chỉ có Lăng đại thiếu gia!”
Sau đó, lại giả vờ đáng thương nhìn Lăng Mặc.
Hạ An Nhiên thực sự cảm thấy Triệu Dư Thi làm người ta cảm thấy buồn nôn.
Cho dù lúc đầu tôi chỉ là người đến xung hỉ cho Lăng Mặc, nhưng tôi cũng là Lăng đại phu nhân, cô cảm thấy, cô chỉ là một bác sĩ gia đình nhỏ bé cũng có thể tùy tiện làm lay động vị trí của tôi sao, thậm trí cho rằng Lăng Mặc sẽ bởi vì những lời nói buồn nôn của cô mà cho rằng tôi có vấn đề sao? Chỉ số IQ của cô thấp, cũng đừng coi người khác là ngu ngốc não tàn, đây là một sự xúc phạm đối với chúng tôi.
Sắc mặt Triệu Dư Thi ngày càng khó coi.
Vốn dĩ cho rằng, hôm nay được khám bệnh cho Lăng Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815658/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.