Hạ An Nhiên đã khóc khi nhìn thấy Bùi Kì, " Tên xấu xa đó không phải là con người!"
Bùi Kì bối rối, Anh ấy lại gây chuyện gì cô nữa sao?"
Hạ An Nhiên vốn dĩ muốn nói hết với Bùi Kì.
Nhưng lại tưởng tượng vì kể hết mọi chuyện với Bùi Kì nên hôm nay miệng mới chua xót như vậy nên liền im lặng một cách khôn ngoan.
Ngay cả khi Lăng Mặc không có ở đó, cô vẫn nên thận trọng.
Hơn nữa, bây giờ miệng cô ấy đang lở loét không muốn nói chuyện gì cả!
Bùi Kì cũng không hỏi thêm bất kì điều gì nữa, kéo Hạ
An Nhiên một cách hào hứng: "Nào, chúng ta bắt đầu hóa trang đi."
Hạ An Nhiên nghi hoặc, "Hóa trang? Ý cô là gì?" "Không phải chúng ta sẽ tham gia triển lãm hoạt hình sao? Đương nhiên, chúng ta cần trang phục và đạo cụ."
Hạ An Nhiên: "... Tôi cứ như vậy đi không được sao?"
Bùi Kì: "Có thể được, nhưng hóa trang một chút sẽ tốt hơn, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp của cô mà xuất hiện tại triển lãm hoạt hình, chắc chắn là lên top 1 hot seach."
Hạ An Nhiên trước giờ luôn ở trong phòng nghiên cứu làm việc, hầu như không bao giờ ra ngoài.
Ngay cả khi ra ngoài cũng đeo khẩu trang, cố gắng giảm thiếu cảm giác tồn tại của mình đến mức không ai phát hiện ra.
Bốn năm đại học bắt đầu bằng việc không có cảm giác tồn tại, kết thúc cũng không có cảm giác tồn tại, đến nỗi trong trường không ai nhận ra có một người như cô.
Có thể tránh được một số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815646/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.