Tôn quản gia biết mình đã làm sai nên tự trách mình, "Thiếu gia, là do tôi làm không tốt."
Trước đó ông căn bản không biết có kẻ phản bội trong dinh thự đã hạ độc thiếu gia.Nếu không phải đại thiếu phu nhân phát hiện kịp thời thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi nhìn ra chân tướng mọi chuyện vào ngày hôm qua, Tôn quản gia đã cố gắng tìm ra người đứng sau mọi chuyện, những đã xảy ra sự cố.
Lăng Mặc nhíu mắt chặt lại, " Các người không phải là đối thủ của những kẻ đứng sau đó." Làm sao xe của Hạ Đức Hải lại có thể đột nhiên mất lái? Rõ ràng là do những kẻ đứng phía sau làm chuyện này
Tôn quản gia giọng điệu khó khăn nói: "Nếu đại thiếu phu nhận biết cha cô ấy gặp tai nạn, tôi lo lắng cô ấy khó chấp nhận chuyện này..." Cho dù Hạ Đức Hải có xấu xa như thế nào đi nữa, dù sao ông ta cũng là cha của cô ấy.
Lăng Mặc xua tay, "Tôi sẽ lo liệu việc này. Ông đi ra ngoài trước đi."
Tôn quản gia lẳng lặng đi ra ngoài
Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ còn đang ngủ mê man trên giường, lại dùng khăn đắp lên trăn Hạ An Nhiên, cứ như vậy, Lăng Mặc thức trắng đêm chăm sóc cho Hạ An Nhiên.
Ngày hôm sau, khi HạAn Nhiên tỉnh lại đã là buổi trưa, bàng hoàng nhìn thấy Lăng Mặc đang ngồi bên cạnh nhắm mắt.
Trộng có vẻ mệt mỏi, nhưng dù có một thì cũng không thể che được vẻ mặt thanh tú của anh. HạAn Nhiên vui vẻ nhìn anh, Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815559/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.