Giờ này không biết có ai còn thức không nhỉ. Do đang rãnh không có viêc gì làm nên nằm đăng truyện cho đỡ buồn. Mà sao tui thấy viết còn buồn hơn
Chap 62: Biến mất
------- Một tuần sau --------
Từ ngày Nguyệt Nhi cùng Gia Thành rời đi cũng đã được một tuần rồi, suốt một tuần qua Thiên Hạo không hề tới công ty, toàn bộ công ty anh đều giao lại cho Nhất Phong và Gia Dương. Còn anh hằng ngày đều đi tìm cô, đến tối thì đi bar uống rựu. Môt ngày, một giờ, một phút tuy rất ngắn nhưng khi không có Nguyệt Nhi ở cạnh đối với anh thời gian đó dài như môt thế kỷ
Cô nói rằng anh không yêu cô sao, cô nghĩ anh là một người không có trái tim hay sao. Thời gian ở cạnh cô cũng được hơn nữa năm rồi, làm sao anh không yêu cô đây. Anh không phải yêu cô vì cô là người thay thế, mà anh yêu cô vì tất cả của cô, tâm hồn lẫn thể xác của cô anh đều yêu. Yêu đến điên cuồng, nhớ đến phát điên "Nguyệt Nhi, Bảo bối rốt cuộc em đang ở đâu. Anh vẫn chưa giải thích với em hết tất cả mọi chuyễn kia mà, nhưng tại sao em lại không đồng ý nghe anh nói một lời nào hết mà đã bỏ anh mà đi hả em. Anh nhớ em nhiều lắm Nguyêt Nhi à xin em quay trở về bên anh"
-------- Phía Nguyệt Nhi --------
Gia Thành cầm hai tờ vé trên tay rồi đưa ra trước mặt Nguyệt Nhi "Đây là vé sang Pari em có muốn đi không?"
Cô nghĩ một hồi lâu rồi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bao-boi-cua-tong-tai-lanh-lung/1722701/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.