Ngồi trong phòng, Hoa Lê âu yếm cô con gái bé nhỏ của mình, nhẹ nhàng xoa chiếc mũi nhỏ. Vy Vy nằm trên đùi mẹ, cô bé không ngừng luyên thuyền những cầu chuyện mình nghe được
" mẹ ơi, sau này chúng ta có về nhà nữa không ? Con nghe chú tóc đỏ nói hai mẹ con ta sẽ ở đây luôn...ơ thế không đón bố hả mẹ...? Còn cả chú thím và em Sóc nữa..."
" đợi mẹ giải quyết xong việc rồi hai mẹ con ta sẽ về nhà, lúc đó con sẽ được gặp lại chú thím và em"
Hoa Lê ôm lấy con nhẹ vỗ về tấm lưng nhỏ, giọng điệu chan chứa tình yêu thương. Bé con ngây ngô tin lời mẹ, gương mặt rạng rỡ hẳn.
"Vy Vy này, con đã nghe về điệp viên bao giờ chưa ?"
" dạ có ạ, mấy cô chú điệp viên siêu ngầu luôn đó mẹ !"
" ở đây mẹ cũng giống điệp viên vậy đó, từ giờ trở đi con sẽ không gọi mẹ là mẹ nữa mà thay vào đó sẽ gọi bằng dì. Nếu có ai hỏi con thì nhất định phải nói là không biết mẹ. Con nhớ chưa, như vậy mẹ mới nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi hai mẹ con ta sẽ về nhà"
" mẹ là điệp viên thật sao mẹ... Woa, ngầu thật đó..."
Cô bé bất ngờ rồi cũng nhanh chóng hòa theo câu chuyện của Hoa Lê, cái giọng lí nhí khiến người nghe phải phì cười.
Nhìn cô con gái bé bỏng Hoa Lê thầm nghĩ trong lòng, ở kiếp này cô nhất định phải bảo vệ con bằng mọi giá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bao-boi-cua-lao-dai-si-tinh/3625631/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.