" Hoa Lê... Tôi biết tôi có tội, tôi chết cũng không đủ trả . Tôi được sống lại một lần nữa nhất định tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra"
Quay lưng lại với cô Hoa Lê cố gắng lau đi sự nhem nhuốc của bản thân, cố gắng không để người khác nhìn thấy vẻ yếu đuối của chính mình
Thanh Yên ngồi bên này cũng chẳng còn vẻ đĩnh đạc,bình tĩnh như thuở đầu. Gương mặt sớm đã ướt đẫm. Đôi tay xiết chặt, móng tay cấu vào da thịt hằn đỏ.
"với cô sao? Cô không nhìn xem mình là ai! Dù chuyện gì đang xảy ra đi chăng nữa tôi cũng cảnh cáo cô tránh xa chúng tôi ra. Càng xa càng tốt !"
" Hoa Lê, tôi không thể rời đi, càng không thể trơ mắt nhìn. Nếu không có tôi Victor vẫn sẽ rình rập hãm hại anh ấy, hắn ta như con rắn độc sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào. Tôi đã đi được nửa đường, đã không thể quay lại"
Thanh Yên bây giờ như được đối diện với quá khứ tăm tối của mình, dáng vẻ lúc này rất chân thật. Hoa Lê là người chứng kiến, là người khiến cho cô nhìn rõ tội ác bản thân gây ra.
" tôi đang trả giá cho tất cả nhưng gì mình làm, không cầu xin sự tha thứ, tôi không xứng đáng được tha thứ cũng không xứng đáng với tình yêu của Dương Thành. "
Thanh Yên nhìn thẳng vào mắt cô, không kiêu ngạo chỉ có sự khiêm nhường.
"Hoa Lê... ông trời cho chúng ta quay trở lại để trả thù, tôi trả thù kẻ lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bao-boi-cua-lao-dai-si-tinh/3625628/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.