Ngày hôm nay Thanh Yên quyết định đến Lương thị để tìm Lương Bằng. Cô mặc một chiếc váy trắng giản dị dài đến mắt cá,chân đi đôi giày cao gót mũi nhọn. Trang phục chẳng cầu kì nhưng lại toát lên vẻ thanh lịch, trong sáng của người con gái
Được thư kí đưa lên phòng làm việc của người đàn ông,cô đẩy cửa bước vào nhẹ nhàng chào hỏi. Trông cô lúc này rất ra dáng người thiếu nữ e thẹn trước người yêu
" Bằng à,anh có rảnh không ?"" Thanh Thanh, em đến rồi sao,mau vào trong ngồi đi"Ngồi xuống ghế sô pha,cô đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng. Đúng là Lương thị dạo này làm ăn rất khấm khá nhìn cách bài trí này cũng đủ hiểu Lương Bằng đang có vị thế ra sao
" Sao đột nhiên lại tới tìm anh vậy ?"" Em nhớ anh thôi"Nghe câu nói này của cô mà Lương Bằng rạo rực trong lòng, quả thật cô rất xinh đẹp khiến hắn mê mần. Nếu không vì cô là con cờ trong của hắn thì hắn đã yêu cô mất rồi.
Đứng dậy bước sang bên cạnh cô, Lương Bằng nựng má Thanh Yên rồi ôm lấy cô vào lòng.
" Anh cũng rất nhớ em""Anh này,em hỏi anh cái này được không?"" Em hỏi đi"
" Anh muốn Dương Thành có kết cục như thế nào vậy ?"" Sao em hỏi vậy ?"Giọng nói Lương Bằng đột nhiên thấy đổi khác thường,trầm lạnh đầy nghi ngờ. Thấy người đàn ông có vẻ khó chịu Thanh Yên liền rũ giọng dỗ dành
" Tại em thấy anh ghét anh ta lắm "" Anh ... anh muốn hắn phải thân bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bao-boi-cua-lao-dai-si-tinh/3623899/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.