Ngày hôm sau Dương Thành đã dậy từ sớm, anh không tính đi làm mà ở nhà để bù đắp những ngày qua cho cô. Sắn tay áo lên, anh chuẩn bị một ít đồ ăn sáng rồi mới lên phòng gọi cô dậy.
-" Dậy thôi, trời sáng rồi Yên nhi"
-" Ưm... Không muốn, hôm nay là chủ nhật em muốn ngủ nướng"
-"Anh nấu đồ ăn sáng rồi dậy ăn đi rồi ngủ tiếp được không"
Mơ mơ màng màng, Thanh Yên thật sự không muốn dậy nhưng vì đói cô cũng không thể ngủ thêm. Chẳng cần biết người đàn ông đang ngồi hướng nào cô dang hai tay ra hiệu cho anh bế mình, đôi mắt cũng không buồn mở . Nhìn cô vợ nhỏ đang nũng nịu anh bất lực bế cô lên, phối hợp Thanh Yên quắp chân ngang eo chồng gục đầu vào vai anh phó mặc hết cho Dương Thành.
Để mặc anh vệ sinh cá nhân, thay quần áo cho mình Thanh Yên vẫn gật gù chìm vào trong giấc ngủ. Nhìn dáng vẻ này của cô có chút đáng yêu, ai nhìn mà không tan chảy cơ chứ. Xong xuôi bế cô xuống nhà ăn cũng đã là chuyện của 30 phút sau. Thả cô ngồi vào ghế, Dương Thành đẩy tô súp về phía người con gái đang ngái ngủ
-" Được rồi, tỉnh một chút ăn xong anh đưa em lên phòng ngủ tiếp được không?"
-" Em mới không thèm anh đưa nhé, từng tưởng em bỏ qua chuyện anh không thèm gọi về cho em... hứ"
Vừa nói Thanh Yên vừa đút thìa súp vào miệng, thưởng thức món ăn một cách ngon lành chẳng thèm ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bao-boi-cua-lao-dai-si-tinh/3623882/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.