Âu Thiên Dương đến công ty mang theo gương mặt chết chóc khiến ai cũng phải e dè khiếp sợ. Bất kì ai bước vào phòng trở ra đều mang theo vẽ mặt ảo não, không biết ai đã làm cho chủ tịch của họ thành đại ác ma thế này.
Âu Thiên Dương ngồi trong phòng làm việc nhưng không thể có tập trung vào công việc. Trong đầu anh lúc nào cũng nhớ đến hình ảnh Thanh Thanh thất thần rời khỏi, như một thói quen anh đưa mắt nhìn vào camera phòng làm việc của cô.Không thấy cô đâu trong lòng anh lại dâng lên sự lo lắng. Cô chưa từng bỏ việc dù bất cứ lí do nào, sao hôm nay lại không đi làm chứ?
Trong lòng lo lắng không yên, Âu Thiên Dương vội rời khỏi công ty đến nhà tìm cô.Đến nơi anh lại không vào, ngôi im trên xe mà đấu tranh tâm lý.
" Không được mềm lòng, cô ta không tốt như mày nghĩ đâu.Chẳng qua giả vờ đáng thương để câu dẩn mày thôi. Sự thật đã bày ra trước mắt rồi sao vẫn u mê như vậy chứ?"
"Cô ấy không phải người như thế,chắc chắn có nổi khổ riêng. Một cô gái mạnh mẽ lại cá tính như cô ấy không thể nào làm ra chuyện ấy được. Hay là ông nội đang bày mưu chia rẽ mình và cô ấy? Nếu mình cứ như thế từ bỏ cô ấy không phải là đúng ý ông sao? Không được, mình không thể sống thiếu cô ấy.Không thể để mất cô ấy được."
Sau một lúc đấu tranh tâm lý Âu Thiên Dương mở cửa xe bước xuống, anh phải đến gặp cô để xin lỗi cô. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/423645/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.