Thấy Âu Thiên Dương vẩn uống rượu không trả lời mình,Vạn Tùng lại tiếp tục lãm nhãm.
" Người phụ đó là ai mà lại dám cắm sừng lên đầu lão đại chứ?Lão đại anh nói cho em biết cô ta là ai đi, em nhất định sẽ cho cô ta một trận. Mặt dù em không muốn ra tay với phụ nữ, nhưng dám làm tổn thương lão đại thì em nhất định không để yên đâu."
Lý Tư Thành nhìn Vạn Tùng đang khua môi múa mép mà không khỏi buồn cười, người anh em này lúc nào cũng thích ba hoa thôi. Đến lúc sảy ra chuyện lúc nào cũng phải bảo vệ ngược lại cho hắn.Lý Tư Thành chế giễu.
" Vậy sao? Không biết lần trước trong bệnh viện ai bị một nữ bác sĩ đánh cho bầm dập nhĩ?"
" Cái đó... ai da cậu không biết đâu.Là tại tôi nương tay nhường nhịn vì thấy cô ta là phụ nữ thôi, chứ không tôi đã cho con cọp cái ấy một trận no đòn rồi."
" Ồ... là vậy sao?" Lý Tư Thành cười giễu cợt.
" Đúng thế, phụ nữ gì mà hở chút động tay động chân.Con cọp cái đó ai mà lấy phải thì thật là vô phước."
" Đủ rồi...."
Âu Thiên Dương đột nhiên quát lớn túm lấy cổ áo của Vạn Tùng, cả ba người một phen kinh ngạc trước phản ứng của Âu Thiên Dương. Đôi mắt hắn đỏ ngầu tức giận nổi đầy tơ máu vô cùng đáng sợ.Nhìn thẳng vào mắt Vạn Tùng nhắc nhở.
" Tôi cấm cậu,không được nói xấu cô ấy trước mặt tôi. Nhớ rõ chưa?"
" Tôi... tôi nhớ rồi lão đại."
Âu Thiên Dương đẩy Vạn Tùng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/423625/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.