Âu Thiên Dương nhìn theo bóng dáng Thanh Thanh bước đi mà đôi môi khẽ công lên. Dường như trêu cô đã trở thành thói quen của hắn rồi, cứ mỗi lần thấy cô xù lông với hắn như thế hắn lại thấy vui. Không hiểu sao nhìn dáng vẻ lúc tức của cô hắn lại thấy cô có chút đáng yêu nhĩ?"
Âu Thiên Dương lái xe đến công ty, vừa vào đến văn phòng Lâm Minh bước vào thông báo.
" Chủ tịch, Trịnh Kỳ vừa về nước đang đợi anh bên ngoài."
" Gọi cậu ấy vào đây."
" Lão đại, tôi đã tìm được Nam Cung gia theo lời dặn của anh."
" Thế nào, điều tra được gì không?"
" Nam Cung gia là gia tộc lớn rất có thế lực ở Mỹ, Nam Cung lão gia qua đời xách đây năm năm do bệnh.Tập đoàn NC của Nam Cung gia do đại thiếu gia Nam Cung Dạ Thần điều hành.Nam Cung phu nhân sức khỏe không tốt lắm nên ít khi xuất hiện bên ngoài, còn nhị tiểu thư hiện vẩn chưa rỏ tung tích.Đại thiếu gia Nam Cung hiện đã trở về nước tiếp tục tìm kiếm nhị tiểu thư."
" Nói vậy sau vụ bắt cóc hai mươi mấy năm trước vẩn chưa tìm được cô ta."
" Đúng vậy ạ,họ vẩn thuê thám tử tư và đăng báo tìm người khắp nơi trong và ngoài nước nhưng vẩn không sao tìm được."
" Được rồi, cậu vừa về đến hẳn là đã mệt lắm rồi, về nghĩ ngơi đi."
" Vâng."
Trịnh Kỳ rời khỏi phòng Âu Thiên Dương lại rời vào trầm tư suy nghĩ. Một đứa bé mấy tháng tuổi mất tích đã hai mươi mấy năm thì liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/423621/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.