Lần đầu tiên có một người con gái ôm hắn mà lại gọi tên người đàn ông khác, Nam Cung Dạ Thần đen mặt gở tay đẩy cô ra, cô nằm im không động nữa nhưng trên môi vẩn thiều thào hai chữ Tần Phong.
Tô quản gia bê chậu nước đặt xuống bàn, nhìn cô gái trên giường say mèm đang nói nhảm điều gì mà ông cũng không rỏ. Ông quay sang nhìn Nam Cung Dạ Thần đưa ra đề nghị.
" Thiếu gia, hay là tôi gọi một người hầu nữ đến giúp cô ấy."
" Không cần đâu, mặc kệ cô ta. Ông cũng về nghĩ đi."
" Vâng. "
Tô quản gia quay lưng bước ra khỏi cửa thì Nam Cung Dạ Thần cũng đứng lên định rời đi, An Tâm bổng nắm chặt tay hắn giữ lại.
" Tần Phong, anh đừng đi. Đừng bỏ em lại một mình."
" Hết Thanh Thanh giờ lại đến Tần Phong, cô thích mang người khác ra làm vật thay thế như vậy à? Đúng là một con sâu rượu mà."
Nam Cung Dạ Thần lại hất tay cô ra bỏ đi ra ngoài,An Tâm bên trong bổng khóc om sòm lên kể lễ đủ điều. Không chịu được hắn lại đẩy cửa bước vào đến trước mặt cô quát.
" Cô có thôi đi không?"
" Anh quát em sao?"
An Tâm hít hít cái mũi như đang ấm ức lắm, đưa đôi mắt chứa đầy nước mắt lên nhìn Nam Cung Dạ Thần. Hắn xoa trán không biết nên làm sao với cô gái này, tự dưng lại đi rước phiền phức vào người làm gì cơ chứ.
" Bây giờ cô muốn thế nào mới chịu ngủ hả?"
" Tần Phong,anh ở lại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/423618/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.