Lưu Nhã Nhi điên tiết xông đến túm lấy Trần Thanh Thanh, Thanh Thanh nhanh nhẹn xoay người tránh né đồng thời chụp lấy bã vai ả ta. Như tìm được thứ để trút giận vậy, cô nhếch môi cười nói.
" Là cô tự rước phiền phức đấy nhé, bà đây đang bực vì không tìm được nơi xả giận đây.Hôm nay tôi sẽ cho người thượng đẳng như cô biết mùi bị người hạ đẳng đánh là như thế nào."
Văn phòng chủ tịch.
Âu Thiên Dương nhìn màng hình máy tính mãi không thấy Thanh Thanh trở lại thì buồn bực lấy tài liệu ra xem.Tâm trạng không tốt nên hắn xem tài liệu mà chẳng chữ nào vào đầu.Quẳng tập tài liệu sang một bên hắn lại xem camera phòng làm việc của Thanh Thanh.Lâm Minh từ bên ngoài hớt hãi đẩy cửa bước vào, đang không vui nên hắn quay sang quở trách Lâm Minh.
" Cậu không biết gõ cửa à?"
" Xin lỗi chủ tịch, nhưng có chuyện lớn rồi."
" Chuyện gì?"
" Dưới sảnh... đánh nhau rồi."
" Việc này cậu cũng đến làm phiền tôi sao? Bảo vệ ở dưới là để làm đẹp à? Đuổi hết cho tôi."
" Nhưng... người đang đánh nhau là... là bác sĩ Trần."
Âu Thiên Dương kinh ngạc quay sang nhìn Lâm Minh, như không tin vào tai mình hắn bước tới hỏi lại.
" Cậu nói ai đánh nhau ở dưới?"
" Dạ... là bác sĩ Trần."
Âu Thiên Dương tâm trạng bổng tốt hơn nhếch môi cười quỷ dị. Chịu đến tìm tôi rồi sao? Tôi nói rồi mà, cô không thoát được đâu.Âu Thiên Dương chỉnh lại chiếc cà vạt rồi đút tay vào túi quần đi lướt qua Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/273983/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.