Âu Thiên Lạc e dè nhìn ba mình, nhận thấy sắc mặt không mấy tốt của Âu Thiên Dương cậu lí nhí.
" Lạc Lạc chỉ để vài tấm ảnh vào thôi, chẳng làm gì cả."
" Con..."
Âu Thiên Dương tức giận đứng bật dậy nhưng nhận thấy vẻ mặt hoảng sợ của Lạc Lạc hắn lại cố gắng đè nén cảm xúc nói tiếp.
" Con có biết một vài tấm ảnh của con đã gây rắt rối cho ba thế nào không? Bây giờ mặt ba của con đã có mặt trên trang nhất khắp các báo đấy, ai bảo con làm chuyện này."
" Không ai cả..... Lạc Lạc chỉ muốn có một người mẹ giống như bao đứa trẻ khác thôi. Mỗi khi Lạc Lạc hỏi đến mẹ Daddy đều tỏ ra không vui.Lạc Lạc thấy chị gái xinh đẹp đó rất tốt, Lạc Lạc muốn giúp ba tìm vợ cũng là tìm một người mẹ tốt cho Lạc Lạc.Điều đó có gì sai chứ?"
Âu Thiên Lạc vừa nói vừa xụ mặt xuống, đôi mắt đỏ hoe như sắp khóc. Âu Thiên Dương thấy cậu như thế cũng chẳng nở lòng trách mắng cậu.Hắn biết cậu thiếu thốn tình cảm của mẹ từ nhỏ nên ra sức bù đắp cho cậu, không để cậu phải chịu một chút ấm ức nào. Nhưng còn chuyện tìm cho cậu một người mẹ thì thật tình hắn chưa nghĩ đến.
Âu Thiên Dương bước đến ngồi cạnh cậu ôm cậu vào lòng vuốt ve, Thiên Lạc được nước khóc òa lên. Cậu ôm chặt lấy ba mình kể lễ.
" Lạc Lạc muốn có mẹ, Daddy tìm mẹ về cho Lạc Lạc đi Hu hu hu."
" Lạc Lạc ngoan, ba hứa sẽ tìm mẹ cho con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/273981/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.