Bệnh viện ở thành phố A
"Rầm!" Tiếng mở cửa phòng bệnh rất mạnh, tất cả mọi người đều chạy ùa vào mọi người đều đứng sựng lại trước giường bệnh, trên giường chiếc khăn trắng phủ toàn bộ cơ thể của Hạo Phú hai bên có hai thuộc hạ của anh nét mặt đau đớn vô cùng, hai người cúi chào Dạ Thành Đông.
Hạ Tử Quyên quay người lại vỗ vỗ lên vai của Daisy an ủi cô:
"Đừng quá đau buồn, người chết rồi cũng không thể sống lại mong rằng Hạo Phú có thể yên lòng mà an nghỉ."
Hạo Phú nằm trong chiếc khăn không ngừng bái phục Hạ Tử Quyên, cô quá diễn sâu rồi, anh thầm nghĩ trong đầu:
"Chị dâu! Chị có thể đi nhận giải thưởng Oscar của nữ diễn viên xuất sắc nhất rồi chị diễn quá nhập tâm, mình còn chưa chết mà chị ấy lại có thể diễn như là mình thật sự chết rồi vậy? Mà khi nào mới có thể quăng cái khăn này đây chết sớm mất."

Nước mắt của Daisy cứ như thế rơi xuống trong sự đau lòng tột cùng, cô thật sự không thể nào ngờ được chỉ mới đây anh còn mua đồ ăn cho cô, lúc nào cũng ở bên cạnh cô làm cho cô vui vậy mà bây giờ anh lại ra đi như thế?! Cô ngã khụy xuống hai tay đặt trên giường bệnh cúi đầu bật khóc nức nở:
"Tại sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy chứ? Hạo Phú! Anh hãy ngồi dậy ngay cho tôi! Đừng giỡn như thế không vui đâu, chỉ mới đây anh còn cười giỡn với tôi vậy mà tại sao đột nhiên anh lại thành ra như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-cua-tong-tai-hac-dao/746686/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.