Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên dự tiệc xong thì quay về, trên xe cô nhìn anh bĩu môi:"Anh cũng đào hoa nhỉ?"
Dạ Thành Đông cười cười với cô:"Dù anh đào hoa cỡ nào thì chẳng phải anh cũng là của em đó sao? Tất cả cô gái trên thế gian này đều không bằng em."
Hạ Tử Quyên cảm thấy ấm lòng, hạnh phúc:"Dẻo miệng ghê nhỉ?"
"Đây là lời thật lòng của anh đó, anh không hề dẻo miệng."
Đến biệt thự của cô, cô định mở cửa bước ra thì bị anh kéo lại hôn cô thật sâu, thật cuồng nhiệt khiến cho cô không theo kịp anh hôn cô đến cảm thấy cô đã khó thở anh mới buông tha đôi môi của cô ra.

Hạ Tử Quyên trừng mắt nhìn anh rồi nhanh chóng bước ra khỏi xe đi vào trong, Dạ Thành Đông nhìn cô đi vào miệng vẫn cười tươi đợi khi cô bước hẳn vào trong anh mới lái xe đi.
Dạ viên
Anh qua phòng gặp mẹ anh, Lạc Tuyết Nhàn đang đắp mặt nạ nhìn thấy anh vào liền hỏi:"Con qua đây là có chuyện gì?"
Dạ Thành Đông mỉm cười tít mắt với bà:"Quả thật là con qua đây là có chuyện muốn nói với mẹ."
Lạc Tuyết Nhàn ngồi xuống nhìn anh nhướng mày hỏi:"Là có chuyện gì?"
"Ngày mai con sẽ cầu hôn Quyên Quyên."
Lạc Tuyết Nhàn vừa nghe anh nói thế liền tháo mặt nạ dưỡng da ra ngay lập tức, nét mặt vô cùng vui vẻ:"Con nói thật sao?"
Dạ Thành Đông gật đầu, Lạc Tuyết Nhàn vui mừng như điên:

"Vậy con có cần mẹ giúp gì không? Mẹ sẵn sàng giúp hết mình."
Dạ Thành Đông mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-cua-tong-tai-hac-dao/746672/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.