Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau
Dạ viên Mới sáng sớm, Lạc Tuyết Nhàn đã gọi Hạ Tử Quyên đến Dạ viên để ăn sáng, hôm nay bà bảo anh và cô xin nghỉ để đi chơi nhau, bà rất quyết liệt khiến cho anh và cô không thể không làm theo. Vừa ăn sáng xong, Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên định đi ra ngoài chơi vừa bước ra Hạ Tử Quyên ngay lập tức đứng lại trợn mắt nhìn. Trước cổng là một dàn siêu xe, hai người đứng trước cổng xung quanh toàn là vệ sĩ, thấy cô trợn mắt kinh ngạc, sững sốt Dạ Thành Đông hỏi cô: "Tử Quyên! Bọn họ là ai vậy? Em quen biết họ sao?" Hạ Tử Quyên hoàn hồn, đánh vào vai anh vội vàng nói: "Mau mở cửa ra cho họ vào mau lên." Dạ Thành Đông gật gật đầu:"Mau! Mau mở cửa ra."  Thuộc hạ của anh ngay lập tức mở cửa ra, bọn họ đầy khí chất, kiêu ngạo hiên ngang bước vào trong. Lạc Tuyết Nhàn cùng bọn người Hạo Phú nhìn thấy liền đưa mắt nhìn Hạ Tử Quyên và Dạ Thành Đông, Lạc Tuyết Nhàn chỉ vào bọn họ hỏi:"Hai người là ai vậy?" Hạ Tử Quyên nhanh chóng đi đến trước mặt gương mặt vặn vẹo khó coi: "Bác gái! Đây là phụ hoàng và em gái của cháu." Lạc Tuyết Nhàn mắt trợn ngược, kinh ngạc, Dạ Thành Đông cũng trợn mắt há miệng anh liền nhanh chóng cúi đầu: "Cháu chào bác! Dạ cháu mời bác ngồi." Vua Elmer cùng Clara ngồi xuống, Lạc Tuyết Nhàn cùng Dạ Thành Đông cũng xuống đối diện với hai người, Hạ Tử Quyên ngồi xuống cạnh Clara, Dạ Thành Đông căng thẳng nhìn ông, Lạc Tuyết Nhàn cũng căng thẳng không kém gì anh, vua Elmer dáng ngồi nghiêm nghị, giọng nói đầy uy quyền: " Hôm qua, tôi nghe tin là con gái của tôi đã có bạn trai tôi thực sự rất vui nhưng khi tôi nghe con gái út của tôi là Clara nói về cậu tôi thực sự không hài lòng và tôi phản đối việc này." Dây thần kinh của Lạc Tuyết Nhàn căng hết cả lên, bà cố gượng cười giải thích: "Lúc đó con trai của tôi cũng không biết gì về chuyện này cũng là bị người khác lừa gạt thôi. Con trai của tôi thật sự đã hối hận, dằn vặt suốt hai năm nay rồi mong anh hãy cho nó một cơ hội."  Vua Elmer giọng nói lạnh nhạt đáp trả:"Nếu con trai của chị đã dễ dàng bị phụ nữ lừa gạt như vậy thì làm sao tôi có thể tin tưởng mà giao con gái của tôi cho con trai của chị chứ? Lỡ như sau này sẽ có lần hai thì sao?" Dạ Thành Đông ngay lập tức khẳng định với ông: "Dạ sẽ không bao giờ có lần thứ hai đâu ạ. Cháu dám thề với bác người cháu yêu chính là Eirlys suốt cả cuộc đời này cháu chỉ yêu có mình cô ấy." Clara lập tức lên tiếng:"Đó là chuyện sau này không thể chắc chắn được sau này sẽ xảy ra chuyện gì?" Lạc Tuyết Nhàn không ngờ cửa ải này còn khó khăn hơn cả anh trai của cô: "Xin hãy tin tưởng con trai của tôi lần này tôi dám đảm bảo là từ bây giờ cho đến sau này con trai tôi sẽ không làm ra chuyện gì có lỗi với con gái của anh. Con trai của tôi thật sự rất yêu Eirlys." Mặt của vua Elmer vẫn không có một chút biến đổi mặt vẫn lạnh như băng: "Được tôi sẽ cho con trai của chị một cơ hội để thể hiện con trai của chị phải qua được cửa ải của tôi thì tôi sẽ không phản đối nữa." Lạc Tuyết Nhàn vui mừng vội hỏi:"Anh cứ nói chuyện gì con trai tôi cũng sẽ cố gắng hết sức để thực hiện yêu cầu của anh."  Vua Elmer ánh mắt sắc bén nói:" Tôi cho cậu một tháng tôi không biết cậu làm như thế nào phải kiếm đủ cho tôi 20 triệu USD nhưng nên nhớ không được phạm pháp." Vua Elmer quay người sang nhìn cô:"Con tuyệt đối không được giúp cậu ta nếu không thì con cũng biết chuyện gì rồi đó." Cô gật đầu lia lịa, ông quay người hỏi Dạ Thành Đông: "Sao cậu làm được không?" Dạ Thành Đông gương mặt nghiêm túc gật đầu:"Cháu làm được."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau