Nghê Quân Dao hoảng sợ xách váy chạy ra ngoài, "Áaaaaaa.....!!!!" Vừa chạy ra đến cánh cửa thì cánh cửa được mở ra, Tô Vũ từ bên ngoài bước vào khiến Nghê Quân Dao sợ xanh mặt, kinh hãi lùi lùi lại.
Lùi lùi lại, Nghê Quân Dao lại đụng phải người phía sau, cô ta quay lại nhìn thấy gương mặt đầy sát khí đáng sợ của Lạc Tuyết Nhàn. Nghê Quân Dao ngã khụy xuống đất hét thất thanh, sợ hãi, run rẩy miệng liên tục nói:"Ma! Ma! Đừng lại đây! Đừng lại đây."
Dạ Thành Đông tròn mắt, đôi mắt đỏ ngầu gọi:"Mẹ! Là mẹ thật sao?"
Hạo Tư đi đến gần Tô Vũ nắm lấy tay cô, sống mũi bắt đầu cay cay:
"Tiểu Vũ! Đúng thật là em rồi, em vẫn còn sống."
Nghê Quân Dao nghe Hạo Tư nói Tô Vũ vẫn còn sống thì ngẩng đầu, đứng dậy nhìn kỹ Lạc Tuyết Nhàn và Tô Vũ quả thật là còn sống:"Hai người vẫn còn sống?"
Lạc Tuyết Nhàn nhìn cô ta bằng con mắt viên đạn:"Dĩ nhiên là tôi phải còn sống còn sống để chờ đến ngày này, ngày tôi vạch trần bộ mặt thật của cô."
Nghê Quân Dao trợn mắt, quay người nhìn Vũ Khiết Du chỉ tay vào mặt Vũ Khiết Du, giọng nói tức tối:"Là cô! Là cô đúng không? Chỉ có cô là biết mọi chuyện tôi chỉ nói và kêu cô làm những chuyện này."
Vũ Khiết Du nhếch môi mỉm cười đi đến gần Nghê Quân Dao:"Đúng vậy là tôi đó, ngay từ đầu mục đích của tôi chính là tiếp cận cô để tìm bằng chứng vạch trần tội ác của cô."
Nghê Quân Dao đôi mắt đỏ lên, quát lớn tiếng:" Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-cua-tong-tai-hac-dao/746640/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.