Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau
Từ lúc Dạ Thành Đông chấp nhận kết hôn, Nghê Quân Dao cho người chuẩn bị tất cả, chuẩn bị cho đám cưới của mình, Nghê Quân Dao mời rất nhiều người, cô muốn đám cưới của mình phải thật xa hoa, thật long trọng. Chính xác là bốn ngày nữa chính là ngày Nghê Quân Dao và anh kết hôn. Vũ Khiết Du cùng Lạc Tuyết Nhàn gặp nhau bàn kế muốn nhân ngày đám cưới của cô ta mà vạch trần tất cả tội ác của cô ta trước tất cả mọi người, hai người phải chuẩn bị mọi thứ thật hoành tráng để cho cô ta có một cái đám cưới đáng nhớ nhất. Clara đau buồn quay một mình quay trở về L.E, Galvin biết Clara trở về nước liền nhờ Venn đưa cô đến bệnh viện gặp anh và Hạ Tử Quyên. Đưa Clara an toàn đến bệnh viện, Venn dẫn cô đến phòng bệnh, mở cửa phòng Clara nhìn thấy Galvin và cô, Clara lập tức lao đến ôm lấy anh và cô, xúc động: "Hai người vẫn còn sống, thật tốt quá. Em cứ tưởng là hai người đã chết rồi em quay về để báo cho phụ hoàng biết nhưng bây giờ em nhìn thấy hai người không sao em rất mừng." Hạ Tử Quyên gương mặt lạnh lẽo không hề nở nụ cười dù chỉ một chút, giọng nói đều đều của cô cất lên:"Anh hai thì còn sống nhưng Hạ Tử Quyên đã chết rồi người bây giờ em nhìn thấy không phải là Hạ Tử Quyên mà là Eirlys Stephen." Clara ngơ ngác vẫn chưa hiểu được chuyện gì, Galvin kéo cô ra ngoài nói cho cô biết mọi chuyện. Sau khi nghe và biết mọi chuyện Clara tức giận xen lẫn đau lòng, chua xót cho Hạ Tử Quyên, sự đả kích này quá lớn rồi. Galvin cùng Clara vào phòng, Venn hốt hoảng bước nhanh vào phòng: "Nguy rồi! Đức Vua đã lâm bệnh nặng từ hoàng cung truyền ra nói là ba ngày nữa sẽ nhường ngôi lại cho Ladonna tin này đã được lan truyền khắp cả nước rồi." Galvin kinh ngạc, lo lắng:"Phụ hoàng lâm bệnh chắc chắn là do mẹ con bà ta hãm hại chuyện này không ổn rồi bây giờ chúng ta vẫn chưa lấy lại được quân đội." "Yên tâm em đã sắp xếp lo liệu hết rồi, quân đội cũng lấy lại hết rồi." Hạ Tử Quyên bình tĩnh, đôi mắt không có chút gợn sóng. Galvin, Clara cùng Venn ngạc nhiên, Galvin cau mày:"Thì ra em muốn sử dụng máy tính là làm chuyện này, chưa đầy hai ngày mà em đã lấy lại được quân đội họ nghe theo em sao?" "Em đã tìm được bằng chứng bà ta hại phụ hoàng và em còn có đoạn ghi âm cuộc nói chuyện của chúng ta với bà Vivian lúc trước, em đã thu thập hết bằng chứng của bà rồi. Bây giờ chúng ta chỉ còn đợi đến ba ngày sau thôi, ba ngày sau chính là ngày chết của hai mẹ con bà ta." Lời nói vô tình, lạnh lùng tựa như băng của Hạ Tử Quyên. Clara mím môi nói với cô:"Vậy để em cho người đi đón và bảo vệ bà Vivian quay về đây." Hạ Tử Quyên không nhanh không chậm nói:"Không cần đâu, chị đã cho người đi đón bà ấy rồi." Ba người thật sự rất bất ngờ chỉ chưa đầy hai ngày mọi chuyện đã được cô sắp xếp ổn thoả, không một chút sơ xót gì cả, cô xử lý, làm việc quá nhanh đi. Cô nhìn mọi người nói tiếp:"Còn về chuyện của phụ hoàng em đã sắp xếp cho người bảo vệ cho phụ hoàng rồi, mọi người không cần lo." Venn vẫn chưa thích ứng được sự thay đổi đột ngột này của cô, lúc anh gặp cô là cô rơi vào trạng thái nguy hiểm, khi cô tỉnh lại chính là anh thấy cô khóc đau đớn vì đứa con nhưng chỉ một lúc sau cô dường như đã không còn là cô, cô trở thành một con người lạnh lùng, băng giá và rất vô tình.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau